VĨNH TRÀ, mải miết viết sử nhà Đài

 



@@@

VĨNH TRÀ,

mải miết viết sử nhà Đài

 

          Khi tôi bắt đầu viết về nhà báo, nhà văn Vĩnh Trà (tên thật là Trần Đức Nuôi), tình cờ trên trang Facebook của ông, thông báo ra mắt tập bút ký “Đi dọc thời gian” mà ông là tác giả. Đây là tập bút ký mới nhất của Vĩnh Trà kề chuyện nhà Đài, cũng có thể xem là cuốn sử Đài (Đài Tiếng nói Việt Nam, VOV). Đơn giản bởi tập ký này sẽ cho bạn dọc biết những thông tin bổ ích về quá trình thành lập và phát triển của nhà Đài.

          Vĩnh Trà, tuổi Bính Tuất, sinh năm 1946, quê ở bờ Bắc sông Bến Hải, Vĩnh Linh Quảng Trị, học Tổng hợp Văn cùng với các nhà văn Nguyễn Hiếu, Trần Bảo Hưng, Lê Thành Nghị, Nguyễn Ngọc Ký, Lê Quang Trang v.v.... Tốt nghiệp, ông về công tác ở Đài Tiếng nói VIệt Nam, làm ở bộ phận Đài Phát thanh Giải phóng, sau năm 1975 chuyển qua nhiều ban biên tập khác nhau, từng giữ các cương vị Trưởng ban Thư ký biên tập, Trưởng ban Kinh tế và khoa học công nghệ, cho đến ngày nghỉ hưu. Khi còn làm việc, Vĩnh Trà chuyên tâm làm báo, nghề báo phát thanh mà ông theo nó cả đời. Đến khi được nghỉ ngơi, Vĩnh Trà mới bắt đầu viết sách. Ông viết đủ loại, báo chí, truyện ngắn, truyện ký, tiểu thuyết, nhưng theo tôi, Vĩnh Trà mạnh nhất ở thể Ký (hồi ký, bút ký, truyện ký).

          Trước hết, Vĩnh Trà là một nhà báo. Tốt nghiệp Tổng hợp văn Hà Nội, ông được điều về làm việc tại Đài Tiếng nói Việt Nam (Đài TNVN), cùng lứa Tổng hợp văn với ông về đây rất đông, có Phạm Thanh Trà (vợ ông), Nguyễn Thị Kim Cúc (sau là Phó tổng giám đốc Đài TNVN), nhà báo Lương Kỳ, nhà văn Nguyễn Hiếu v.v… Mặc dù Vĩnh Trà được điều động qua qua nhiều đơn vị khác nhau nhưng đều do Đài TNVN biệt phái, nên sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở  mỗi đơn vị thì ông trở lại nhà Đài. Những năm chiến tranh chống Mỹ cửu nước ác liệt, Vĩnh Trà là quân của CP 90 thuộc Đài Phát thanh Giải phóng, từng vào chiến trường Trị Thiên. Đây là những tháng năm gian khổ hy sinh để ông rèn luyện và thử thách bản lĩnh người làm báo, còn là nơi ông tích lũy tư liệu, vốn sống để sau này đưa vào các tác phẩm của mình,… Nghe nói, ông còn có thời gian đi thực tế làm quản lý cấp huyện ở Ba Chẽ, Quảng Ninh nên sau này có truyện ký “Ngược rừng Ba Chẽ”. Gì cũng trải qua, ấy là sự may mắn trong cuộc đời làm báo viết văn của ông.

          Năm 1987, tôi về nhận công tác tại Đài TNVN thì Ban biên tập Thính giả mới được thành lập trước đó vài tháng. Ban này do nhà báo, nhà văn Đặng Quang Tình làm trưởng ban. Khi đó, nhà báo Vĩnh Trà là Ủy viên ban biên tập (dạng Phó trưởng ban tập sự). Ban có ba phòng chức năng: Phòng phát thanh “Tiếp chuyện bạn nghe đâì” do nhà báo Phạm Xuân phụ trách, phòng “Tiếp dân và xử lý thư thính giả” do nhà báo Hoàng Đồng phụ trách và phòng “Điều tra dư luận thình giả” do nhà báo Trần Quý Tuyên phụ trách.. Như vậy, cùng với Trưởng ban Đặng Quang Tình, Vĩnh Trà là ủy viên ban được phép duyệt ký phát sóng. Trước đấy, Vĩnh Trà thuộc phòng phát thanh “Công nghiệp” thuộc Ban Đối nội rồi đi học lớp Lý luận chính trị cao cấp. Nghe nói, cùng lớp chính trị cao cấp với Vĩnh Trà ngày đó có người sau này thăng tiến đến hang tứ trụ. Sau khóa học, ông được bổ nhiệm sang biên tập khác với chức vụ cao hơn. Ở Ban Thính giả, trưởng ban Đặng Quang Tình kiệm lời và nghiêm cẩn thì trái lại, Vĩnh Trà lại cởi mở, hòa nhã, hóm hỉnh nên dễ tiếp cận để học nghề.

          Có chút may mắn, khi về Đài, ở Ban biên tập Thình giả, tôi có ba người để học nghề làm báo phát thanh. Người trực tiếp quản lý cấp phòng lầ nhà báo Hòng Đồng, tôi đã học ở ông những kỹ năng cơ bản, như thu thanh và sử dụng âm thanh, cách kết cấu một chương trình chuyên đề sao cho hợp lý. Với nhà báo Đặng Quang Tình, tôi học từ ông cách nhìn nhận tìm góc tiếp cận vấn đề và tính luận chiến của một bài báo. Riêng về nhà báo Vĩnh Trà, tôi học ở ông cách tìm điểm nhấn nổi nật và lựa chọn ngôn ngữ diễn đạt phù hợp với nội dung và tính chất cho mỗi bài viết. Với Vĩnh Trà, ông là người có trí nhớ tốt và chịu khó tích lũy tư liệu từ chuyên môn đến những sự kiện quan trọng và cả chuyện bên lề. Đó là điều kiện thuận lợi để sau này ông viết sách, nhất là những gì liên quan đến sự hình thành và phát triển của Đài TNVN qua các thời kỳ.

          Tôi có chút kỷ niệm riêng với Vĩnh Trà. Ấy mùa hè năm 1988, tôi tháp tùng ông chuyến công tác dài ngày từ Hà Nội vào Huế. Cùng đi còn có nhà báo Trần Quý Tuyên và “cán bộ đường lối” Đồng Văn An điều khiển chiếc com-măng-ca đít tròn cà tang chở theo mấy cạn xăng nhiên liệu dự phòng, lọc xọc như xe ngựa đường đá. Điểm dừng đầu tiên là Thanh Hóa, rồi lần lượt Nghệ Tĩnh, và Bình Trị Thiên. Lúc ấy tỉnh to, Bình Trị Thiên nên lộ trình phải ngắt thành các chặng Quảng Bình, Quảng Trị và sau cùng là Thừa Thiên Huế. Chúng tôi dừng lâu ở Quảng Trị bởi Vĩnh Trà quê ở Vĩnh Linh và còn bởi đây là vùng đất có nhiều di tích lịch sử như cầu Hiền Lương, sông Bến Hải, cửa Tùng, địa đạo Vịnh Mốc, Cồn Tiên Dốc Miếu, sông Thạch Hãn, thành cổ Quảng Trị… Lâu rồi nhưng giờ tôi vẫn nhớ cảm xúc mạnh khi ấy trước mỗi chứng tích chiến tranh. Ở Huế, nhờ sự giúp đỡ của các nhà báo Phước Túc, Nguyễn Trương Đàn, chúng tôi tìm hiểu nhóm doanh nhân-doanh nghiệp “ 4L” (tên có chữ cái L) nổi bất của đất cố đô khi ấy. Ấn tượng nhất là chuyến băng ngang phá Tam Giang mênh mong để tìm hiếu mấy làng chài mép biển. Nhờ đó, tôi viết được mấy ký sự cho cuốn sách của mình,… Chuyên đí ấy, tôi quan sát và học được từ Vĩnh Trà nhiều điều, từ cách ngoại giao, đặt vấn đề công việc, đến cách giải quyết các tình huống bất ngờ nảy sinh … Không có sự hiểu biết và từng trải như Vĩnh Trà thì không thể có chuyến đi dài ngày vất vả lại suôn sẻ và hiệu quả đến vậy.

Cho đến nay, nhà báo, nhà văn Vĩnh Trà đã xuất bản trên dưới ba chục đầu sách các loại.  Sách của Vĩnh Trà, tôi quyến có quyển không, và cũng chỉ nhớ được một số tên sách như: Nghề không hưu (bút ký), Mưa chiều đất cuối (truyện), Thằng khùng chợ đầu mối (tiểu thuyết), Mùng ba (ký), Đi dọc thời gian (bút ký)... Vĩnh Trà viết đều tay, năm một vài cuốn, viết xong thì xuất bản, hầu như không gửi đăng báo, nên không mấy phổ biến, chỉ bạn bè và dồng nghiệp biết. Hình như với ông, việc ấy không quan trọng bằng viết thành sách. Ấy cũng là một cách. May là giờ có mạng xã hội nên bài viết chỉ cần đăng trên trang cá nhân Facebook là đến được nhiều bạn đọc rồi, có khi còn hơn đăng báo viết, vả lại có ngay sự phản hồi từ phía người đọc thông qia các comment. Hay dở chưa bàn, vậy là tác phẩm cua mình có đời sống xã hội của nó rồi.

Viết về nhà báo, nhà văn Vĩnh Trà mà không nhắc đến sự say mê và những đóng góp của ông cho ‘sử Đài” (sự hình thành và phát triển của Đài Tiếng nói Việt Nam) thì sẽ là thiếu sót lớn.  Tự thân, sự yêu thích, tìm tòi, tích lũy đầy trách nhiệm, vô hình chung, khiến ông trở thành người hàng đầu thông thạo sử nhà Đài (Đài TNVN). Chính vì thế, từ sách chung nhiều tác giả đến sách riêng, những gì liên quan đến sử Đài, Vĩnh Trà luôn là người tham góp đấy tin cậy. Trước hết, phải nhắc đến cuốn sách được xem như “sử Đài” là cuốn “70 năm Đài Tiếng nói Việt Nam (1945-2015)”(NXB Chính trị Quốc gia Sự thật, 2015) thì Vĩnh Trà cũng là chủ chốt. Ông được phân công chấp bút phần đầu, thời Đài TNVN hình thành và thời kỳ chiến tranh chống thực dân Pháp. Tôi may mắn được chọn tham gia, chấp bút phần thời kỳ đổi mới và chuyển đổi đa phương tiện,  cùng ông và mấy nhà báo chắp bút chính  (Lê Đình Đạo, Dương Quang Minh, Vũ Hải, Nguyễn Vũ Duy)… Tổng thể, phần đầu do Vĩnh Trà đảm nhiệm là khó nhất, bởi thời gian qua đã lâu và phần đông các nhân chứng lịch sử đã qua đời, hoặc già yếu, suy giảm trí nhớ, lại nữa, tài liệu ghi ghép về các sự kiện thời ấy cũng ít ỏi, sơ sài, thất lạc… Không nói quá, nếu không phải là Vĩnh Trà thì phần khởi đầu này sẽ kém, không đầy đủ và có sức thuyết phục như cuốn sách hiện có. Cho dù sau này, lịch sự phát triển nhà Đài có dài thêm nữa thì cuốn sách này vẫn là căn cốt để các thế hệ mai sau lấy làm cơ sở để tiếp nối, bồi đắp. Riêng ông, trong hành trình cầm bút của mình, dù viết nhiều và đa dạng thể loại nhưng Vĩnh Trà không hề xao nhãng những gì liên quan đến Đài TNVN từ quá khứ đến hiện tại. Cũng đúng thôi, bởi đây là chiếc nôi dung dưỡng hai vợ chồng ông suốt cuộc đời làm báo viết văn. Viết về Đài TNVN, với ông luôn như một sự bày tỏ lòng biết ơn!...

Giờ ở độ tuổi tám mươi, Vĩnh Trà tlại vừa ra mắt tiểu thuyết “Nước mắt cười” (NXB Văn học, 2025), đầu sách thứ ba mươi của ông. Với sức lao động miệt mài không ngừng, chắc bạn đọc còn được đón nhận các tác phẩm mới của ông!...

         

 



Nhận xét