7.
Cung điện, thú ăn chơi của Sa hoàng xưa,
Lịch sử nước Nga cho thấy, nửa cuối
thế ký 18 và cả thế kỷ 19, nước Nga bị châu Âu xem thường và bỏ lại phía sau,
bởi sự lạc hậu, trị trệ và nghèo đói xác
xơ. Ấy là nhìn về khía cạnh xã hội và đời sống dân chúng. Tuy nhiên, trong lòng
một nước Nga nghèo đói và lạc hậu ấy, nước Nga lại có mấy thứ mà châu Âu không
thể xem thường được, thậm chí còn phải ngưỡng mộ, ấy là sự ăn chơi xa hoa bậc
nhất của các Sa hoàng (Hoàng đế Nga)
và sự nảy sinh ra các văn nghệ sĩ tài hoa cũng vào cỡ bậc nhất thế giới. Điều
này ta có thể thấy rõ trong những tác phẩm văn học của các nhà văn Nga nổi
tiếng như N. Gogol, I. Turgeniev, A.Tsekhov, V. Korolenko, L Tolstoi... Hãy
khoan nói về các tài danh nghệ sĩ Nga, để nói về sự ăn chơi tột đỉnh của các Sa
hoàng...
Ấy là các công trình kiến trúc, cung
điện, vườn hoa, đài phun nước... do các Sa hoàng cho xây dựng ở nhiều nơi, nhất
là Siant Petersburg và Moskva. Trước chuyến sang Nga chừng mươi ngày, tình cờ
tôi được xem một phim tài liệu giới thiệu về các cung điện, công trình kiến
trúc cổ ở Saint Petersburg ,
như cung điện Mùa hè, cung điện Mùa thu, cung điện Mùa đông... Nay thì tận mắt
mục sở thị.
Trên đường từ trung tâm Saint Petersburg đi thăm
Cung điện Mùa Hè, chúng tôi ngang qua ngôi biệt điện cổ, nghe nói nay trưng
dụng làm nơi ở và làm việc của Tổng thống Nga, V. Putin mỗi khi ông này rời
Moskva về Saint Petersburg, và dĩ nhiên, vì lý do an ninh, nên để chiêm ngưỡng
nó, chúng tôi đành cho xe chạy chầm chậm, hạ kính, chụp ảnh mà thôi. Ít phút
sau, đã đến Cung điện Mùa Hè.
Đây là cách gọi thông dụng theo mục
đích sử dụng của cung điện này. Tên của nó là Peterhof, và nghe nói là một trong những điểm du lịch
nổi tiếng nhất nước Nga. Vậy thi Peterhof phải có những giá trị gì chứ? Được
biết, cung điện này được khởi công xây dựng từ năm 1714 dưới thời cai trị của
Sa hoàng Tzar Peter Romanov (1672-1725), sau khi vị vua này thăm nước Pháp,
muốn nước Nga cũng có một Cung Versailles
của Nga, vậy nên đã vời đến các kiến trúc sư và điêu khắc gia từ khắp châu
Âu đến thiết kế và thi công. Địa thế cung điện rất đẹp, rộng hơn nghìn hecta,
nằm bên dòng Neva , kề ngay vịnh Phần Lan. Mênh
mông như thế, với 7 công viên, gần hai chục lâu đài và hàng trăm suối và cụm
đài phun nước, nên khách du lịch khó mà ngắm hết được. Đầu hè mà trời rét tê,
nhất là mỗi khi gió thổi mạnh từ vịnh Phần Lan vào, mấy gã đàn ông chúng tôi mò
tìm quán quanh đấy để kiếm tách cafe cho đỡ thèm...
Ôi thôi, thỏa mãn cái này thì mất cái khác. Mải nhâm
nhi ly cafe nóng, chúng tôi quên mất cái hẹn lúc 11g vào khu bên trong để được
thưởng thức màn nhạc-nước. Ấy là, cứ đúng 11 giờ trưa, bản nhạc thủy xướng
thánh ca của Reinhold Glieres vang lên thì cũng là lúc hàng trăm tháp
nước cùng phun trào trắng xóa. Khi Điệp Anh, phóng viên VOV Nga lôi được mấy gã
chúng tôi vào thì bản nhạc đã hết, giờ thì chỉ còn được thưởng thức các tháp
nước phun trào mà thôi. Quả là đáng tiếc. Theo lối đi, chúng tôi lần dần ra
vịnh Phần Lan, tha thẩn tìm mua cho mình mấy món đồ souvenir, như khăn quàng cổ hand-made
địa phương màu sắc, hoa văn phong phú đẹp mắt, rồi búp-bê Nga matryoshka và biểu tượng Saint
Petersburg...
Thú vị nhất là theo các lối đi men theo mép vịnh Phần
Lan, rồi len lỏi giữa những khoảnh rừng thưa toàn bạch dương, sồi và ngân hạnh
trên nền cỏ xanh như mơ điểm xuyết màu vàng hoa bồ công anh, những ngòi nước
nhỏ chảy ngoằn ngoèo với những chú vịt cỏ bơi lội, còn trên bở là những chú chim
tha thẩn kiếm mồi, những chú sóc nhỏ tung tăng. Thật mà như trong cổ tích...
Rời cung điện Mùa Hè, chúng tôi tiếp đến Cung điện Mùa Thu, cách đó không mấy xa.
Đây cũng là cách gọi thông dụng của Cung
điện Ekaterina. Tên gọi này được đặt là để ghi nhận công lao của người cho
xây dựng cung điện, ấy là Hoàng hậu Ekaterina của Sa hoàng Pyoth Đại Đế, và sau
này là Nữ hoàng Ekaterina ( Catherine
)-nữ hoàng đầu tiên của nước Nga hùng cường.
Có lẽ, phải nói thêm đôi chút. Trước hết, tên tuổi của
Pyoth Đại Đế thì nhiều người biết, ấy là vị Sa hoàng đã có công lao đưa một
nước Nga lạc hậu ở vào thời điểm cuối thế kỷ 17 thành một nước Nga vĩ đại và
hùng cường, sau khi vị vua này tìm hiểu học hỏi từ các nước Tây Âu để thực hiện
một loạt cải cách và chiến tranh mở mang bờ cõi. Đây cũng là vị vua cho xây
dựng Saint Petersburg
từ một vùng đầm lầy ven vịnh Phần Lan thành thành phố nguy nga tráng lệ, nơi mở
cửa nhìn sang châu Âu. Sau này, người ta dựng tượng Pyoth Đại Đế ngự trên mình
chiến mã ngay tại thành phố này, và dân gian quen gọi là “Kỵ sĩ đồng”. Sinh thời, đại thi hào A. Pushkin đã sáng tác một
truyện thơ có tên “Kỵ sĩ đồng“ lấy
cảm hứng từ đây.
Kế theo, là chuyện về Nữ hoàng Ekaterina (nguyên là Hoàng hậu của Sa hoàng Pyoth Đại
Đế). Bà xuất thân là một nông nô gốc Latvia , do xinh đẹp và thông minh,
đã trở thành người tình, rồi hoàng hậu của Sa hoàng. Bà là người đã có ảnh
hưởng vô cùng quan trọng đến cuộc đời và sự nghiệp của nhà vua, trong việc cải
cách đất nước và chiến tranh mở mang bờ cõi. Trong thời gian Pyoth Đại Đế mải
chinh chiến xa nhà, bà đã tìm đất và cho xây dựng cung điện này, mà theo cách
nói duyên dáng và hài hước của bà khi mời Sa hoàng lần đầu diện kiến, ấy là “Đây
là ngôi nhà thôn dã mà thiếp đã xây cho hoàng đế của thiếp". Lẽ dĩ nhiên, ngôi nhà thôn
dã ngay ấy đã được tiếp tục mở mang, xây dựng để có diện mạo Cung điện
Ekaterina ngày nay. Trung tâm và cũng là điểm nhấn quan trọng nhất, ấy là Phòng
Hổ phách. Đây vốn là quà tặng của nhà vua Phổ tặng cho Sa hoàng Pyoth Đại
Đế. Nghe nói, nó được thiết kế trang hoàng từ 6 tấn hổ phách tốt nhất của vùng
Baltic cùng thêm nhiều vang ròng. Tiếc thay, trong Thế chiến thứ II, quân đội
phát-xit Đức khi chiếm Saint Petersburg, theo lệnh của Hitler đã tháo dỡ Phòng
Hổ phách và đưa đi đâu mất cho đến tận bây giờ vẫn không dấu tích. Sau này,
Phòng Hổ phách được tái thiết theo nguyên trạng. Khách tham quan đến đây
ai cũng muốn được chiêm ngưỡng, vì thế xếp hàng dài dặng dặc đợi vào xem. Vậy
nên, chúng tôi đành ngậm ngùi mà bỏ qua vì không có thời gian, để ngắm nhìn
quanh cảnh khác. May mắn, trước chuyến đi Nga chừng mươi ngày, tình cờ tôi được
xem một phim tài liệu nói về các công trình di tích nổi tiếng ở Saint
Petersburg và ở đó đặc biệt nói về Phòng Hổ phách của Cung diện
Ekaterina... Với tôi, đấy cũng là chút an ủi.
Lang thang đây đó trong
khuôn viên cung điện mênh mông, những cung điện, phòng ốc, tượng đài, cây cối,
hồ nước trong màn mưa bụi mờ kiểu như mưa phùn xứ ta cũng đã thỏa mãn rồi. Đặc
biệt, với tôi, vẫn là thảm cỏ xanh rờn thảm chân rừng thưa với những bức tượng
đơn lẻ và màu hoa vàng điểm xuyết, cùng những chiếc ghế dài sơn màu trắng toát.
Vẫn một cảm giác nửa thực nửa mơ...
Nơi đây, ngày xưa, từng có
tên là Hoàng thôn (Tsarskoe selo), nơi nhà thơ A. Pushkin từng sống những năm tuổi
thơ đi học và bắt đầu biết yêu, bắt đầu làm thơ, bắt đầu lập chí, ...
Vậy là có chuyện để nói rồi
!...
( còn nữa )
Nhận xét
Đăng nhận xét