Quốc khánh năm 2015, nghỉ ít, vả lại đang lúc
bận rộn, nên chẳng đi đâu xa, mà cũng không về quê. Sáng dậy sớm, lên sân
thượng, mở cửa, hít thở khí trời trong lành ban mai. Bầu không tĩnh lặng khác
thường. Chợt làn gió sớm se se thổi rung cây lộc vừng cỗi lá đã lên màu xanh
ngà, báo hiệu mùa lá vàng.
Thu thật rồi ư ?
Pha phin cà phê, đợi từng giọt tí tách, bật tivi chờ
xem tường thuật diễu binh... Lúc này bất chợt nhớ mang máng một câu thơ Đường
" Hà xứ thu phong chí ?" (
tức: Làn gió thu từ đâu thổi đến ? ).
Lục sách, thì ra, đấy là câu mở trong bài thơ Thu phong dẫn của Lưu Vũ
Tích...
Đọc và ngẫm nghĩ, mới thấy cổ nhân tinh tế làm sao
!...
Về thân thế sự nghiệp của Lưu Vũ Tích: "Lưu Vũ Tích 劉禹錫 (772-842) tự Mộng Đắc 夢得, người Bành Thành (nay là huyện Đông Sơn, tỉnh Giang Tô) đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 9 (793), làm giám sát ngự sử đời Đức Tông. Thời Thuận Tông cùng tham dự vào những chủ trương chính trị tiến bộ cùng Vương Thúc Văn, Liễu Tông Nguyên, sau Vương Thúc Văn bị bọn cường quyền gièm pha, ông cũng bị đổi thành Lãng Châu thứ sử. Sở trường của Lưu Vũ Tích là thể từ, ông hay dùng tục ngữ địa phương, Bạch Cư Dị từng gọi ông là thi hào. Tác phẩm có Lưu Vũ Tích tập ".
Về thân thế sự nghiệp của Lưu Vũ Tích: "Lưu Vũ Tích 劉禹錫 (772-842) tự Mộng Đắc 夢得, người Bành Thành (nay là huyện Đông Sơn, tỉnh Giang Tô) đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 9 (793), làm giám sát ngự sử đời Đức Tông. Thời Thuận Tông cùng tham dự vào những chủ trương chính trị tiến bộ cùng Vương Thúc Văn, Liễu Tông Nguyên, sau Vương Thúc Văn bị bọn cường quyền gièm pha, ông cũng bị đổi thành Lãng Châu thứ sử. Sở trường của Lưu Vũ Tích là thể từ, ông hay dùng tục ngữ địa phương, Bạch Cư Dị từng gọi ông là thi hào. Tác phẩm có Lưu Vũ Tích tập ".
@ Bản chữ
Hán:
秋風引
何處秋風至,
蕭蕭送雁群。
朝來入庭樹,
孤客最先聞。
@ Bản âm Hán
Việt:
Thu phong dẫn
Hà xứ thu
phong chí ?
Tiêu tiêu
tống nhạn quần
Triêu lai
nhập đình thụ
Cô khách tối
tiên văn.
@ Dịch
nghĩa:
Gió
thu về,
Ngọn gió thu từ đâu thổi đến ?
Hắt hiu tiễn đàn nhạn bay đi
Gió sớm se lạnh lùa vào cổ thụ trước sân
( Ta ) khách cô đơn là người biết đầu tiên,
@ Bản dịch
thơ của người yêu thơ Đường:
Gió thu thổi đến từ đâu
Hắt hiu tiễn nhạn rủ nhau về trời
Gió lùa cổ thụ sân ngoài
Nghĩ mình sớm biết, thấy đời lẻ đơn.
( Nguyễn Vạn
An dịch )
Dưng gió trở mùa thu bất chợt
Về đâu lũ nhạn hút đường bay
Cây già gió sớm se ngoài ngõ
Lữ khách phòng cô cảm chút hoài.
( Sáu Miệt
Vườn dịch )
Gió thu biết thổi từ đâu
Kìa đàn chim nhạn bắt đầu bay xa
Se se cây thụ trước nhà
Cô đơn ai biết hồn ta lặng thầm!
( Nguyễn Lâm
Cẩn dịch )
Thu về gió đến từ đâu
Hắt hiu tiễn bạn lá sầu nhẹ bay
Sáng ra chút lạnh heo may
Cô đơn lặng lẽ thu này xuyến xao.
( Giác Minh
Nguyễn Đình Diệm dịch )
Gió thu từ đâu đến
Hiu hắt tiễn nhạn đi
Gió lạnh lùa cổ thụ
Khách biết trước ai bì...
( Trần Mỹ
Giống dịch )
Gió thu chợt thổi từ đâu tới,
Hắt hiu tiễn nhạn biệt trời xa
Heo may xao xác vòm cổ thụ
Biết thu vừa đến - một mình ta.
( Hoa Mai
dịch )
Nhẹ nhàng mỏng mảnh gió thu sang
Hiu hắt trời Nam nhạn giăng hàng
Cổ thụ trước sân đùa giỡn gió
Tinh mơ ngửa mặt hóng thu vàng!
( Kiều Thiện
dịch )
Nhận xét
Đăng nhận xét