Đã vào tiết cuối xuân, những loài hoa thơm cỏ lạ của
mùa xuân đều đua nở. Những loài hoa xuân muộn thì cũng đã khai. Sắp sang hạ.
các loài hoa sớm của mùa hạ như hoa gạo, hoa lựu... cũng đã thấp thoáng. Mùa
qua, mùa tới, các loài hoa đặc trưng của mỗi mùa cứ thay nhau khoe sắc. Riêng
chỉ có loài trúc, thì mùa nào cũng vậy, đâu mấy đổi thay...
Chợt nghĩ đến mấy câu thơ của Tiền Khởi ( đời Đường ),
trong bài thơ Mộ xuân quy cố sơn thảo đường của ông là: " Thủy liên u trúc sơn song hạ,/ Bất cải thanh âm, đãi ngã quy.".
Mấy câu thơ này còn như một tâm niệm của Tiền Khởi về bản tính của loài trúc,
xưa nay thường được ví với khí tiết người quân tử !...
@ Bản chữ
Hán:
暮春歸故山草堂
谷口春殘黃鳥稀,
辛夷花盡杏花飛。
始憐幽竹山窗下,
不改青陰待我歸。
@ Bản âm Hán
Việt:
Mộ xuân quy
cố sơn thảo đường
Cốc khẩu xuân
tàn, hoàng điểu hy,
Tân di hoa
tận, hạnh hoa phi.
Thủy liên u
trúc sơn song hạ,
Bất cải thanh
âm, đãi ngã quy.
@ Dịch
nghĩa:
Chiều xuân về lại ngôi nhà cỏ bên núi,
Trong thung xuân đã qua, oanh vàng thưa thớt
Hoa tân di tàn hết, hoa hạnh rơi bay
Chỉ thương khóm trúc u ẩn bên cửa sổ nhìn ra núi
Chẳng đổi sắc xanh, đứng như đợi ta về.
@ Chú thích:
+ Tân-di là
một loại cây thân lớn có hoa.
+ Ý tứ: Các
loài hoa đều thay đổi theo mùa, riêng cây trúc là vẫn giữ tiết trung thành,
luôn có ý chờ đợi chủ cũ.
@ Bản dịch
thơ của người yêu thơ Đường:
Cuối Xuân oanh hiếm trong thung vắng
Tân di rã cánh, hạnh cũng tàn
Khóm trúc nép mình bên cửa sổ
Sắc xanh chẳng đổi đợi chủ nhân.
( Hoa Mai
dịch )
Xuân qua oanh vàng vắng
Hoa hạnh, tân di tàn
Riêng trúc xanh không đổi
Như ngóng đợi người thân,
( Trần Mỹ
Giống dịch )
Lũng vắng xuân qua lạc tiếng oanh
Tân di tàn tạ, hạnh lìa cành
Thương cho khóm trúc bên song đợi
Chờ chủ bao mùa lá vẫn xanh.
( Sáu Miệt
Vườn dịch )
Xuân tàn thung vắng tiếng oanh ca
Rũ cánh tân di, hạnh cũng tà
Thương trúc u buồn bên cửa sổ
Xanh hoài chẳng đổi đứng chờ ta.
( Nguyễn Xuân
Thái dịch )
Xuân tàn Oanh lạc trong thungvắng
Tân - Di Hoa Hạnh cũng phai màu
Khóm trúc mướt xanh buồn tĩnh lặng
Ngóng mãi cố nhân đang nơi đâu.
( Trần Nhạc
dịch )
Thưa thớt oanh vàng xuân đã qua
Tân di, hoa Hạnh rụng la đà
Bỗng thương khóm trúc bên triền vắng
Biếc mãi màu xanh đứng đợi ta...
( Lê Hà Ngân
dịch )
Thung chẳng còn xuân, thưa thớt oanh
Mộc liên tàn, ngân hạnh mong manh
Chừng như khóm trúc bên song cửa
Ngóng núi đợi người sắc mãi xanh.
( Phan Lan
Hoa dịch )
1.
Cuối Xuân thung vắng Oanh thưa thớt
Mộc Liên, Ngân Hạnh… đã rụng rơi
Trúc xanh sau cửa chừng ngóng đợi
Chủ còn du ngoạn mãi nơi đâu…
2.
Tàn Xuân thung tẻ… vắng giọng Oanh…
Tân di, Hoa hạnh đã xa cành
Thương khóm Trúc già nơi song cửa
Đợi chủ cạn mùa xanh vẫn xanh
3.
Thung lũng tàn xuân vắng oanh vàng
Tân-di, hạnh rã đợi mùa sau
Trúc xanh bên cửa màu tươi sáng
Ráng đợi chủ về lâu đã lâu…
4.
Tàn Xuân… thung vắng oanh vàng
Tân di cùng hạnh hoa đang đổi mùa
Trúc xanh ráng chịu nắng mưa
Đợi chờ ta những sớm trưa quay về.
( Nguyễn Vĩnh
Tuyền dịch )
Cốc Khẩu xuân tàn, thưa tiếng oanh
Tân di, hoa hạnh rụng trơ cành
Âm thầm khóm trúc ngoài song cửa
Thương đợi ta về vẫn thắm xanh.
( Nguyễn Hữu
Thăng dịch )
Oanh vàng thưa thớt báo xuân đi
Hạnh rã, tân di cũng hết thì
Thương trúc bên song sầu ngóng đợi
Chờ ta năm tháng vẫn xanh rì.
( Miền Mây
Trắng dịch )
Mãn xuân, thưa tiếng oanh kêu
Mộc liên, Ngân hạnh phơi chiều héo hon
Bên song khóm trúc mõi mòn
Chờ ai cành biếc mãi còn xanh lơ.
( Thuyền Thơ
dịch ).
Nhận xét
Đăng nhận xét