Thiền phòng hoa mộc thâm,



Những ngày Phật Đản năm nay ( 2015), không khí ở những nơi có chùa lớn tọa lạc tưng bừng hẳn lên, mặc dù đang những ngày nắng nóng đầu hè dừ dội khác thưởng...
Với tôi, do đặc trưng nghề nghiệp, nên có điều kiện đi đó đây... Và ở đâu, biết có chùa chiền, tôi thường tranh thủ ghé thăm, vãn cảnh lễ Phật. Tôi vốn thích những chua làng khuất lấp, chùa nhỏ, cổ kính, thưa bóng người, nơi thâm sơn cùng cốc, mà ngại chen chân nơi chùa sầm uất.
Chiều nắng nóng lên hơi ngùn ngụt, từ tâng cao công sở nhìn hút về phía chùa Quán Sứ, tự nhiên lại nhớ đến một câu thơ của Thường Kiến, một nhà thơ đời Đường ( Thường Kiến 常建, thi nhân đời Đường, đỗ tiến sĩ năm Khai Nguyên thứ 15 ) : "Khúc kính thông u xứ/ Thiền phòng hoa mộc thâm..." ( Đề Phá Sơn tự hậu thiền viện ). Câu thơ này được hiểu nghĩa là: " Lối nhỏ quanh co dẫn đến nơi yên tĩnh/ Xung quanh thiền phòng hoa, cỏ rậm rạp"...
Sao mà thèm thấy cái cảnh u tịch như thế giữa những ngày nắng nực và náo nhiệt này...

@ Bản chữ Hán:

題破山寺後禪院

清晨入古寺,
初日照高林。
曲徑通幽處,
禪房花木深。
山光悅鳥性,
潭影空人心。
萬籟此俱寂,
惟聞鐘磬音。

@ Bản âm Hán Việt:

Đề Phá Sơn tự hậu thiền viện,

Thanh thần nhập cổ tự
Sơ nhật chiếu cao lâm
Khúc kính thông u xứ
Thiền phòng hoa mộc thâm
Sơn quang duyệt điểu tính,
Đàm ảnh không nhân tâm
Vạn lại thử câu tịch
Duy văn chung khánh âm.

@ Dịch nghĩa:

Đề ở thiền viện sau chùa núi Phá Sơn

Buổi sớm vào thăm ngôi chùa cổ,
Ánh dương sớm mai chiếu trên rừng cây cao
Lối nhỏ quanh co dẫn đến nơi yên tĩnh
Ngoài thiền phòng hoa và cây cỏ rậm rạp
Ánh sáng trong lành núi sớm làm chim chóc quần tụ
Bóng ảnh trong mặt đầm khiến người ta muốn trút hết lòng trần
Nơi đây mọi thứ thanh âm dường như ngưng bặt
Chỉ còn mỗi tiếng chuông, mõ mà thôi,

Chú thích:
+ Chùa Phá Sơn tức chùa Phúc Hưng, ở huyện Thường Thục, tỉnh Giang Tô ngày nay. Ngôi chùa này có từ xa xưa, được thứ sử Bân Châu cho dựng lên. Tương truyền, xưa Thường Kiến hay qua lại thăm viếng chùa này, cảm tác mà thành thơ.
+ Vạn lại: chỉ hiện tượng gió thổi vào ống rỗng của tre trúc lau sậy mà thành tiếng như tiếng sáo,

@ Bản dịch thơ của người yêu thơ Đường:

Bình minh chiếu cổ tự
Ánh nắng rọi cây cao
Rậm lá thiền phòng khuất
Đường quanh lối dẫn vào
Yên lòng chim thích ở
Ổn dạ kẻ tiêu dao
Vạn sự dường như lắng
Thanh tao vọng mõ chào,
( Giác Minh Nguyễn Đình Diệm dịch )

Chùa xưa buổi sớm vào thăm
Ánh dương lồng lộng một rừng cây cao
Quanh co lối nhỏ đưa vào
Phòng thiền yên ả, vườn đào hoa tươi
Cỏ cây chen chúc mọc dài
Bình minh rọi cánh chim bay một vùng
Mặt đầm soi bóng mông lung
Khiến ta muốn trút hết lòng trần gian
Cả vùng yên ả thanh bình
Lắng nghe chuông mõ không thinh dội về,
( Nguyễn Vạn An dịch )

Viếng cảnh chùa xưa buổi sớm mai
Rừng cây xanh thẳm nắng loang dài
Điện trung lối cỏ hòa sương loãng
Thiền ngoại phòng hoa quyện lá dày
Líu ríu chim lành xua tạp niệm
Lao xao nước sạch gột trần ai
Âm thanh vọng động dường như bặt
Chỉ vẳng tiếng chuông mõ chốn này.
( Sáu Miệt Vườn dịch )

Vào thăm chùa cổ sớm hừng
Ánh dương tỏa chiếu trên rừng cây cao
Quanh co lối nhỏ dẫn vào
Thiền phòng hoa cỏ ngạt ngào tỏa hương
Ríu ran chim hót khắp vườn
Bóng soi mặt nước - chẳng vương bụi trần
Tạp âm ngưng bặt chỉ còn
Tiếng chuông tiếng mõ vang dồn cõi không,
( Hoa Mai dịch )

Sáng sớm thăm chùa xưa
Rừng núi cao nắng rải
Lối lượn sâu nẻo vắng
Cây hoa rợp phòng tu
Chốn thanh bình chim tụ
Đầm thoáng lòng nhẹ ru
Tiếng vi vu im bặt
Vẳng nhịp khánh chuông ngân.
( Trần Khấu dịch )

1.
Ban mai thăm cổ tự
Nắng sớm đã đan cài
Lối nhỏ sao yên tĩnh
Thầm thĩ lời cỏ hoa
Chim rừng vui quần tụ
Mặt nước rũ bụi trần
Trong thinh không vũ trụ
Chuông mõ điểm lòng thiền...

2.
Ban mai thăm cổ tự
Nắng sớm đã đan cài
Lối nhỏ sao yên tĩnh
Thầm thĩ lời cỏ hoa
Chim rừng vui quần tụ
Mặt nước rũ bụi trần
Trong thinh không vũ trụ
Chuông mõ điểm lòng tu,

( Lê Hà Ngân dịch )

2015

Nhận xét