Tôi lại mới tìm được một số bài thơ cũ làm từ thời học sinh lớp bồi dường văn với Trần Đăng Khoa. Tôi nhớ, ngày ấy, khi gặp Khoa ở lớp bồi dưỡng văn tại Trường cấp 3 Hồng Quang ( Tx. Hải Dương ), trước " Núi Thái Sơn Trần Đăng Khoa", mặc dù Khoa động viên khuyến khích, song tôi vẫn hết sức e ngại, lúng búng đọc thơ mình cho Khoa nghe, và đỏ bừng mặt trước những lời khen khéo của Lão Khoa ngày ấy... Bài thơ này là một trong số đó ...
Cảm nhận từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 19.11.11@09:34 Anh Chu Nhạc! Em xin phép được phỏng vấn tý! Thế bác Khoa ngày đó khen thế nào ạ? Và khen khéo nó có đặc điểm khác biệt gì để ta có thể phân biệt với các loại khen khác ạ?
Trần Đăng Khoa khen Chu Nhạc là khen thật đấy. Dù TĐK có là Thần Đồng thơ, thì tới thời điểm CN viết bài thơ trên, TĐK chưa có bài thơ tình nào khả dĩ.
Không chỉ làm thơ tình yêu, mà việc biến thơ tình thành hành động "cách mạng" trong tình yêu, CN vẫn hơn TĐKhoa vài bậc. Khoa không khen CN mới là lạ! Nói nhỏ, hồi đó TĐKhoa, và cả VA còn rất i tờ trong tình yêu, thì CN đã có "của ăn của để" rồi. Nể thật!
Phản hồi từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 20.11.11@09:48 Anh Việt An!
Em có một anh bạn văn chương, một lần tán chuyện về nhà thơ Trần Đăng Khoa, anh này bảo: "Thằng cha này hầu như chả có bài thơ tình nào, mà có thì đọc cũng chả ra hồn, thế mà lấy được cô vợ xinh thế chứ! Hóa ra tán gái bằng thơ không ăn thua chúng mày ạ!" ------------------- TB: Em đề nghị bác Chu Nhạc viết hồi ký đi ạ!
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 20.11.11@16:24 @Trần H Giang!
Công bằng mà nói, bài "Thư tình của người lính Biển", rất đáng đồng tiền bát gạo. Bài đó được phổ nhạc và trở thành 1 trong những bài tình ca hay nhất về lính biển. Không những thế, tụi "lính nhậu" cũng rất thích, vì nó được "tái chế" rất vui nhộn: "Sau chia tay, anh ngồi trong quán nhậu. Rượu 1 bên và bia 1 bên. Rượu nồng nàn, bia lại dịu êm. Anh như con tầu lắc sóng cả 2 thứ. Rượu và bia...còn em thì quên" Nếu nói TĐKhoa không có bài thơ tình nào ra hồn, thì cũng chưa hẳn đúng. Với bài "Thơ tình người lính biển", làm bạn đọc nghi ngờ: Có khi lão Khoa có cả kho thơ tình chưa công bố cũng nên.
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 20.11.11@20:05 @ VA
Đấy là thơ tình của những người lính biển nào đó, chứ đâu phải của lão Khoa. Cũng như ngày nhỏ, lão đâu có học hành gì, chỉ toàn thấy kiến, thấy ếch nhái, cùng lắm thì đến " bé Giang" học bài...còn lão thì chỉ câu cá và làm thơ, và khi cần thì sẵn sàng " đóng cả ba vai chèo "...
Cảm nhận từ: trinhtuyen [Blogger] 19.11.11@10:05 TT thích 3 câu này, hồn cốt như một nhà nho ở đầu thế kỷ 20: "Cây họa hình vách cũ Nghe nặng mái phong sương Nhớ ai người trở giấc "
Cảm nhận từ: giomienque [Bạn đọc] Email · http://giomienque.blogtiengviet.net 19.11.11@11:36 Sương rơi như rắc mộng Lá rụng ngủ đầy thềm Vì ai hoa hé nụ Hương đêm thấm môi mềm
Lời thơ mềm ngọt, một bài thơ hay như vầy mà bây giờ mới lục lại sao anh bạn.
ảm nhận từ: buihaidang [Blogger] 19.11.11@13:33 Chàng trai mới 17,18 mà tâm hồn đã chín đằm suy tư...cùng những cảm nhận tinh tế... Ngót 40 năm đã trôi qua...Thơ CTS dạo đó như vầy khó in và cũng chưa được tiếp nhận thông thoáng như bây giờ!!!
Vậy là bác đã hiểu và chia sẻ cùng. Ngày ấy, thơ chau chuốt, hoặc yêu yêu đương đương là cứ phải giấu kín, chỉ đọc chơi cho nhau nghe thôi. Là cứ phải hừng hực khi thế, bác nhỉ .
Cảm nhận từ: nguyenlamcan [Blogger] Email 19.11.11@21:51 Cây họa hình vách cũ Nghe nặng mái phong sương Nhớ ai người trở giấc Thổn thức những lời thương.
1975
Thì ra từ bé, tiên sinh đã bộc lộ phẩm hạnh đa tình báo hiệu đời có thêm một thi nhân đa tài. Chúc mừng TS nhé
Cảm nhận từ: bichthuyhn [Blogger] Email 19.11.11@22:40 Anh Chu Nhạc ơi, Bi giờ mà muốn nhìn thấy anh "đỏ bừng mặt" thì phải làm gì đây nhỉ, hi hi :) Bài thơ này hay lắm nhưng em khoái cái đoạn thuyết minh của anh, hê hê :)
Phản hồi từ: LÃO KHOA [Blogger] Email 20.11.11@21:18 Mimosadn Đúng là Lão Chu rất tài trong cái khoản làm cho cái gì ấy...hóa nụ. Mimosadn thử kiểm tra xem trong Mimosadn có cái...nụ nào của Chu Nhạc không nhé.
Cảm nhận từ: hoaitohanh [Blogger] Email 20.11.11@16:50 Nghe nói chúng đang to nhỏ chạy qua liền. Tò mò đúng là phẩm hạnh số một của công dân xóm lá.Đọc thư tình thế kỷ trước khi mặt Chu Du tiên sinh còn non choẹt nên đỏ rững vì bị khen khéo mà nể quá.Hồi bé tí mà đã thâm nho đáo để thế hèn chi khi có ghế ở VỀ Ồ Về nhà Chu Nhạc toàn treo chữ bành trướng thấy mà kinh...
Cảm nhận từ: LÃO KHOA [Blogger] Email 20.11.11@21:14 BÀ CON XÓM LÁ! Tôi rất kính trọng bà con (không phải khen khéo hay khen đểu) vì sự thông minh lọc lõi đến kinh hồn. Thế mà toàn những bậc tiên đế quái quỷ trong từng trải lại bị ông đồ nỡm. Bài thơ này ông đồ mới làm, hoặc chỉnh lại từ cái khung cũ mờ nhạt hoặc méo mó. Nếu Nhạc có bài thơ này thì chắc lão đã khoe và Lão Khốt cùng V.A biết ngay. Nếu Nhạc có bài này thì ngày xưa gái chết như rạ. Nhưng ngày ấy, Lão Chu yêu nhiều nhưng chả "tóm" được ai. Gái bay hết, chỉ có lão héo hắt, sống dở chết dở. Thơ Lão hồi ấy như thơ ông cụ. Bây giờ lão mới nõn nường đấy.
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 21.11.11@07:21 @Lão Khoa!
Ừ nhỉ! Sao hồi đó Lão Chu Nhạc khoe bài thơ nhỉ. Giống như LK khoe tiểu thuyết "Bước chân thứ nhất" ấy. May mà lão Khoa khoe từ ngày ấy. Nếu không, sau này mọi người bảo LK nói dóc.
Lão Nhạc không khoe, có thể vì lão ấy ngượng ngùng. Mới tí tuổi đã viết thơ tình, cũng ngại chứ. (Thời đó, con trai vừa mới lớn, mặt còn măng sữa, được "đứa" con gái nào đó gọi bằng anh, là sướng tê, sướng tái rồi. Sướng thộn cả mặt ra ấy chứ). Vì ngại, nên lão Nhạc "biển thủ" thơ tình, để...đọc một mình.
Bây giờ lão Nhạc dắt "con" ra trình làng, cũng phải cho "con" ăn mặc tươm tất 1 chút chứ. Miễn đúng là "con" lão Nhạc, sinh ra từ ngày ấy là được.
Phản hồi từ: phuongtuong [Blogger] 22.11.11@09:14 @Lão Khoa @Tác giả Hoan hô và cảm ơn Lão Khoa. Vì, ngay từ hôm đầu đọc bài thơ này, TM đã.. không thích. Bởi, mặc dù cả ngôn từ lẫn ý thơ đều đáng nể, nhưng.. nghe không giống của anh chàng 18 cho lắm. Rất có thể nguyên bản thì hay, nhưng do tác giả Nhuận sắc hơi.. Quá tay, nên đã biến anh chàng tuổi "tin" thành.. Ông lão . Vậy nhưng, TM không dám Còm, vì, Còm khen thì chắc chắn là dối lòng, Còm chê thì ngại, mà không Còm thì thấy...thiếu sót . May mà.. có Lão Khoa lên tiếng, em mới lẽo đẽo theo. Mong rằng sau này, tác giả có.. Nhuận sắc thì Nhuận nhẹ nhẹ tay thôi ạh.
Cảm nhận từ: hoaitohanh [Blogger] Email 21.11.11@00:52 Ôi!Còm lão Khoa vui quá thế!Thực tình khi đọc tôi cũng đồ rằng thủa bé tí đó ở thế kỷ trước Nhạc mà có thơ đáo để thế thì đất nước đã có song thần ngọc thơ chứ không đơn côi một thần Khoa...Nhưng do tin ở thật thà cha ma quái của lão Chu Du mà mụ Đốp lại bị lừa có đau không chứ...
Cảm nhận từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 21.11.11@07:59 @ HTH
Ai mà lừa được mợ cơ chứ. Về cái khoản này, chỉ có lão Việt An là biết tỏng tòng tong, nên lão có thể làm trọng tài. Hồi đó, lão Khoa chỉ làm thơ ca ngợi quê hương, đất nước, ca ngợi lãnh tụ, ca ngợi cuộc chiến tranh giữ nước, và lão ghét thơ tình. Dạo ấy, nghe thơ tình của lão Chu, lão Khoa không báo CA bắt giam, hoặc chí ít cũng báo Ty Giáo dục đuổi học lão Chu, là may lắm rồi, mợ nó à.
Phản hồi từ: hoaitohanh [Blogger] Email 21.11.11@20:03 Bây chừ lão Khốt Khoa còn là tay chân xịa không zậy lão Chu? Tôi đồ rằng lão vẫn là chân rít của xịa...lão chỉ điểm một phát chết nhăn răng ngay...
Cảm nhận từ: luuquochoa [Blogger] Email · http://luuquochoa.blogtiengviet.net/ 21.11.11@20:15 Cánh VA và LK bóc mẽ lão Chu sát sạt...Hóa ra CN đa tình hơn ta tưởng, nhưng mà có ...sát gái ko đấy
Cảm nhận từ: tuong vi [Bạn đọc] Email · http://tườngvi 22.11.11@04:52 Cây họa hình vách cũ Nghe nặng mái phong sương Nhớ ai người trở giấc Thổn thức những lời thương.
Cảm nhận từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 19.11.11@09:34
Trả lờiXóaAnh Chu Nhạc! Em xin phép được phỏng vấn tý!
Thế bác Khoa ngày đó khen thế nào ạ? Và khen khéo nó có đặc điểm khác biệt gì để ta có thể phân biệt với các loại khen khác ạ?
hản hồi từ: Viet An [Bạn đọc] Email 19.11.11@19:16
Trả lờiXóa@Chu Nhạc
@TH Giang
Trần Đăng Khoa khen Chu Nhạc là khen thật đấy. Dù TĐK có là Thần Đồng thơ, thì tới thời điểm CN viết bài thơ trên, TĐK chưa có bài thơ tình nào khả dĩ.
Không chỉ làm thơ tình yêu, mà việc biến thơ tình thành hành động "cách mạng" trong tình yêu, CN vẫn hơn TĐKhoa vài bậc. Khoa không khen CN mới là lạ! Nói nhỏ, hồi đó TĐKhoa, và cả VA còn rất i tờ trong tình yêu, thì CN đã có "của ăn của để" rồi. Nể thật!
Phản hồi từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 20.11.11@09:48
Trả lờiXóaAnh Việt An!
Em có một anh bạn văn chương, một lần tán chuyện về nhà thơ Trần Đăng Khoa, anh này bảo: "Thằng cha này hầu như chả có bài thơ tình nào, mà có thì đọc cũng chả ra hồn, thế mà lấy được cô vợ xinh thế chứ! Hóa ra tán gái bằng thơ không ăn thua chúng mày ạ!"
-------------------
TB: Em đề nghị bác Chu Nhạc viết hồi ký đi ạ!
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 20.11.11@16:24
Trả lờiXóa@Trần H Giang!
Công bằng mà nói, bài "Thư tình của người lính Biển", rất đáng đồng tiền bát gạo. Bài đó được phổ nhạc và trở thành 1 trong những bài tình ca hay nhất về lính biển. Không những thế, tụi "lính nhậu" cũng rất thích, vì nó được "tái chế" rất vui nhộn:
"Sau chia tay, anh ngồi trong quán nhậu. Rượu 1 bên và bia 1 bên. Rượu nồng nàn, bia lại dịu êm. Anh như con tầu lắc sóng cả 2 thứ. Rượu và bia...còn em thì quên"
Nếu nói TĐKhoa không có bài thơ tình nào ra hồn, thì cũng chưa hẳn đúng. Với bài "Thơ tình người lính biển", làm bạn đọc nghi ngờ: Có khi lão Khoa có cả kho thơ tình chưa công bố cũng nên.
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 20.11.11@20:05
Trả lờiXóa@ VA
Đấy là thơ tình của những người lính biển nào đó, chứ đâu phải của lão Khoa. Cũng như ngày nhỏ, lão đâu có học hành gì, chỉ toàn thấy kiến, thấy ếch nhái, cùng lắm thì đến " bé Giang" học bài...còn lão thì chỉ câu cá và làm thơ, và khi cần thì sẵn sàng " đóng cả ba vai chèo "...
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 20.11.11@22:35
Trả lờiXóa@Chu Nhạc!
Hiii! Tôi đang lấy bài "Thư tình của người lính biển" làm "lá chắn", che cái "gót chân Asin" của Lão Khoa, thì CN lại "tố khổ" giúp LK.
Khoa viết rất ít thơ tình, mà vẫn cứ lấy được vợ trẻ, đẹp. Đúng như anh bạn của THG nói:"Hóa ra tán gái bằng thơ không ăn thua chúng mày ạ!"
Cảm nhận từ: buithibinh [Blogger] Email 19.11.11@09:38
Trả lờiXóaSương rơi như rắc mộng
Lá rụng ngủ đầy thềm
Vì ai hoa hé nụ
Hương đêm thấm môi mềm ...
Nói như TĐK là hồi ấy thơ CN đã "nõn" lắm rồi.
Chị thích khổ thơ này quá!
Cảm nhận từ: trinhtuyen [Blogger] 19.11.11@10:05
Trả lờiXóaTT thích 3 câu này, hồn cốt như một nhà nho ở đầu thế kỷ 20:
"Cây họa hình vách cũ
Nghe nặng mái phong sương
Nhớ ai người trở giấc "
Cảm nhận từ: giomienque [Bạn đọc] Email · http://giomienque.blogtiengviet.net 19.11.11@11:36
Trả lờiXóaSương rơi như rắc mộng
Lá rụng ngủ đầy thềm
Vì ai hoa hé nụ
Hương đêm thấm môi mềm
Lời thơ mềm ngọt, một bài thơ hay như vầy mà bây giờ mới lục lại sao anh bạn.
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 19.11.11@14:40
Trả lờiXóa@ GMQ
Lẽ đương nhiên, đồ cũ tìm thấy lại nên khi mang ta trưng thì cũng phải lau chùi bụi bặm tý chút chứ anh ơi.
ảm nhận từ: buihaidang [Blogger] 19.11.11@13:33
Trả lờiXóaChàng trai mới 17,18 mà tâm hồn đã chín đằm suy tư...cùng những cảm nhận tinh tế...
Ngót 40 năm đã trôi qua...Thơ CTS dạo đó như vầy khó in và cũng chưa được tiếp nhận thông thoáng như bây giờ!!!
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 19.11.11@14:43
Trả lờiXóa@ BHĐ
Vậy là bác đã hiểu và chia sẻ cùng. Ngày ấy, thơ chau chuốt, hoặc yêu yêu đương đương là cứ phải giấu kín, chỉ đọc chơi cho nhau nghe thôi. Là cứ phải hừng hực khi thế, bác nhỉ .
Cảm nhận từ: CÀ PHÊ VÀ SÁCH [Blogger] 19.11.11@19:59
Trả lờiXóaEm chào nhà báo,
Em thích cả bài thơ lẫn lời bình của anh Việt An, anh Hồng Giang nữa ạ.
Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 19.11.11@21:57
Trả lờiXóa@ CF&S à,
Nghe lão Việt An thì chỉ nghe nửa tai thôi nhé.
Phản hồi từ: CÀ PHÊ VÀ SÁCH [Blogger] 20.11.11@01:03
Trả lờiXóaThế nữa tai còn lại thì nghe ai ạ?
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 20.11.11@09:24
Trả lờiXóa@ Cà phê & sách!
Tai còn lại nghe CN nói thầm.
Cảm nhận từ: nguyenlamcan [Blogger] Email 19.11.11@21:51
Trả lờiXóaCây họa hình vách cũ
Nghe nặng mái phong sương
Nhớ ai người trở giấc
Thổn thức những lời thương.
1975
Thì ra từ bé, tiên sinh đã bộc lộ phẩm hạnh đa tình báo hiệu đời có thêm một thi nhân đa tài.
Chúc mừng TS nhé
Cảm nhận từ: bichthuyhn [Blogger] Email 19.11.11@22:40
Trả lờiXóaAnh Chu Nhạc ơi,
Bi giờ mà muốn nhìn thấy anh "đỏ bừng mặt" thì phải làm gì đây nhỉ, hi hi :)
Bài thơ này hay lắm nhưng em khoái cái đoạn thuyết minh của anh, hê hê :)
Cảm nhận từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 20.11.11@08:13
Trả lờiXóaAnh trai,
Bài thơ trong đêm trăng của anh thật hay, em thích nhất câu: "Vì ai hoa hé nụ", đúng là một nghệ thuật...
Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 20.11.11@16:05
Trả lờiXóaThì nghệ thuật làm hoa hé lại thành nụ. Tài thật ..
Phản hồi từ: LÃO KHOA [Blogger] Email 20.11.11@21:18
Trả lờiXóaMimosadn
Đúng là Lão Chu rất tài trong cái khoản làm cho cái gì ấy...hóa nụ. Mimosadn thử kiểm tra xem trong Mimosadn có cái...nụ nào của Chu Nhạc không nhé.
Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 21.11.11@16:57
Trả lờiXóaChú TĐK!
Dạ, không có ạ, ... nụ chỉ có trong thơ thôi ạ .
Cảm nhận từ: hoaitohanh [Blogger] Email 20.11.11@16:50
Trả lờiXóaNghe nói chúng đang to nhỏ chạy qua liền. Tò mò đúng là phẩm hạnh số một của công dân xóm lá.Đọc thư tình thế kỷ trước khi mặt Chu Du tiên sinh còn non choẹt nên đỏ rững vì bị khen khéo mà nể quá.Hồi bé tí mà đã thâm nho đáo để thế hèn chi khi có ghế ở VỀ Ồ Về nhà Chu Nhạc toàn treo chữ bành trướng thấy mà kinh...
Cảm nhận từ: LÃO KHOA [Blogger] Email 20.11.11@21:14
Trả lờiXóaBÀ CON XÓM LÁ!
Tôi rất kính trọng bà con (không phải khen khéo hay khen đểu) vì sự thông minh lọc lõi đến kinh hồn. Thế mà toàn những bậc tiên đế quái quỷ trong từng trải lại bị ông đồ nỡm. Bài thơ này ông đồ mới làm, hoặc chỉnh lại từ cái khung cũ mờ nhạt hoặc méo mó. Nếu Nhạc có bài thơ này thì chắc lão đã khoe và Lão Khốt cùng V.A biết ngay. Nếu Nhạc có bài này thì ngày xưa gái chết như rạ. Nhưng ngày ấy, Lão Chu yêu nhiều nhưng chả "tóm" được ai. Gái bay hết, chỉ có lão héo hắt, sống dở chết dở. Thơ Lão hồi ấy như thơ ông cụ. Bây giờ lão mới nõn nường đấy.
Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 21.11.11@07:21
Trả lờiXóa@Lão Khoa!
Ừ nhỉ! Sao hồi đó Lão Chu Nhạc khoe bài thơ nhỉ. Giống như LK khoe tiểu thuyết "Bước chân thứ nhất" ấy. May mà lão Khoa khoe từ ngày ấy. Nếu không, sau này mọi người bảo LK nói dóc.
Lão Nhạc không khoe, có thể vì lão ấy ngượng ngùng. Mới tí tuổi đã viết thơ tình, cũng ngại chứ. (Thời đó, con trai vừa mới lớn, mặt còn măng sữa, được "đứa" con gái nào đó gọi bằng anh, là sướng tê, sướng tái rồi. Sướng thộn cả mặt ra ấy chứ). Vì ngại, nên lão Nhạc "biển thủ" thơ tình, để...đọc một mình.
Bây giờ lão Nhạc dắt "con" ra trình làng, cũng phải cho "con" ăn mặc tươm tất 1 chút chứ. Miễn đúng là "con" lão Nhạc, sinh ra từ ngày ấy là được.
Phản hồi từ: phuongtuong [Blogger] 22.11.11@09:14
Trả lờiXóa@Lão Khoa
@Tác giả
Hoan hô và cảm ơn Lão Khoa. Vì, ngay từ hôm đầu đọc bài thơ này, TM đã.. không thích. Bởi, mặc dù cả ngôn từ lẫn ý thơ đều đáng nể, nhưng.. nghe không giống của anh chàng 18 cho lắm. Rất có thể nguyên bản thì hay, nhưng do tác giả Nhuận sắc hơi.. Quá tay, nên đã biến anh chàng tuổi "tin" thành.. Ông lão . Vậy nhưng, TM không dám Còm, vì, Còm khen thì chắc chắn là dối lòng, Còm chê thì ngại, mà không Còm thì thấy...thiếu sót . May mà.. có Lão Khoa lên tiếng, em mới lẽo đẽo theo. Mong rằng sau này, tác giả có.. Nhuận sắc thì Nhuận nhẹ nhẹ tay thôi ạh.
Cảm nhận từ: hoaitohanh [Blogger] Email 21.11.11@00:52
Trả lờiXóaÔi!Còm lão Khoa vui quá thế!Thực tình khi đọc tôi cũng đồ rằng thủa bé tí đó ở thế kỷ trước Nhạc mà có thơ đáo để thế thì đất nước đã có song thần ngọc thơ chứ không đơn côi một thần Khoa...Nhưng do tin ở thật thà cha ma quái của lão Chu Du mà mụ Đốp lại bị lừa có đau không chứ...
Cảm nhận từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 21.11.11@07:59
Trả lờiXóa@ HTH
Ai mà lừa được mợ cơ chứ. Về cái khoản này, chỉ có lão Việt An là biết tỏng tòng tong, nên lão có thể làm trọng tài. Hồi đó, lão Khoa chỉ làm thơ ca ngợi quê hương, đất nước, ca ngợi lãnh tụ, ca ngợi cuộc chiến tranh giữ nước, và lão ghét thơ tình. Dạo ấy, nghe thơ tình của lão Chu, lão Khoa không báo CA bắt giam, hoặc chí ít cũng báo Ty Giáo dục đuổi học lão Chu, là may lắm rồi, mợ nó à.
Phản hồi từ: hoaitohanh [Blogger] Email 21.11.11@20:03
Trả lờiXóaBây chừ lão Khốt Khoa còn là tay chân xịa không zậy lão Chu? Tôi đồ rằng lão vẫn là chân rít của xịa...lão chỉ điểm một phát chết nhăn răng ngay...
Cảm nhận từ: MÙA THU VÀNG [Blogger] Email 21.11.11@10:26
Trả lờiXóa"Sương rơi như rắc mộng
Lá rụng ngủ đầy thềm"
Đêm trăng đẹp quá anh ạ.
Em tưởng anh vào xóm nhà lá rồi mới biết mơ mộng chứ hóa ra từ cái hồi xưa xửa xừa xưa ấy mà đã mơ mộng lãng mạn gớm
Cảm nhận từ: luuquochoa [Blogger] Email · http://luuquochoa.blogtiengviet.net/ 21.11.11@20:15
Trả lờiXóaCánh VA và LK bóc mẽ lão Chu sát sạt...Hóa ra CN đa tình hơn ta tưởng, nhưng mà có ...sát gái ko đấy
Cảm nhận từ: THÚY TÍM [Blogger] Email 21.11.11@23:32
Trả lờiXóaEm đọc xong bài thơ rồi. Nghi lắm, nghi lắm...
Cảm nhận từ: tuong vi [Bạn đọc] Email · http://tườngvi 22.11.11@04:52
Trả lờiXóaCây họa hình vách cũ
Nghe nặng mái phong sương
Nhớ ai người trở giấc
Thổn thức những lời thương.
Thổn thức quá anh CN ui, hihi