@@@
Năm nay rét muộn. Mãi cuối
tháng Mười âm lịch mới có những cơn gió bấc đầu mùa. Ngoài chút mưa lắc cắc, đủ
để ướt lá, thấm mặt đường và chút xao động khi gió về, còn lại chưa đủ để xua
đi cái nắng nóng kéo dài từ hè sang tận cuối thu...
Mấy nhà thơ sốt ruột, thi nhau làm thơ
ca ngợi mùa thu đến, nào những lá thu vàng, những heo may ngọt vào mía, mọng
nước vào bưởi, vào hồng, se lạnh vào đêm khuya, sương mù buổi sớm, thì mùa thu
vẫn trốn ở nơi đâu... Rồi bão, rồi mưa ầm ào đâu đó, ngập lụt, lũ dâng ở đâu
đó, xứ Bắc vẫn nóng nực như hè... Thời tiết thay đổi đến lạ, như chẳng màng gì
đến quy luật muôn thuở... Thiên nhiên là vậy, đầy sự bất thường, xã hội con
người cũng dường như cộng hưởng... Nóng chuyện biển khơi, nóng chuyện người di
cư, nóng chuyện EU tan rã trước sự ly khai của quốc đảo Anh, nóng chuyện tranh
cử tổng thống ở Mỹ... Có lẽ, từ người mà ra cả. Thực ra, thiên nhiên luôn vô
sự, việc đúng sai, được thua, thuận nghịch là ở con người?...
Rồi thì gió mùa đông bắc
cũng về. Chỉ những ai thức khuya dậy sớm mới nhận thấy sự thay đổi của thời
tiết. Ngày xưa, Lưu Vũ Tích, một thi nhân đời Đường, cảm thu mà viết trong bài
thơ Thu phong dẫn: "Triêu lai nhập đình thụ/ Cô khách tối tiên văn" (
có nghĩa là: Gió sớm se lạnh lùa vào cổ thụ trước sân/ ( Ta ) khách cô đơn là
người biết đầu tiên, ). Tinh tế thay và nhậy cảm đến nhường nào.
Sớm gió mùa, chớm rét. Trở
dậy, trong nhà chỉ thấy se se. Lúc ra đường mới thấy gió, thấy lạnh. Mùa đông
đã về thật rồi.
Cánh phụ nữ, mới hôm trước còn váy ngắn, tay trần, hôm sau trang phục đã "kín cổng cao tường". Nhưng rồi, chớm rét thôi, đâu đến mức lạnh co người. Quen quen một chút, lại muốn váy áo nõn nường, tung tẩy, dường như định níu thu ... Ừ, chớm rét thôi mà, ngại chi đâu " Người tay trần áo mỏng/ Vờ như chưa có đông " !...
(Lập đông 2016)
Nhận xét
Đăng nhận xét