Nắng chiều như mật đọng
hoa muồng ngà ngà say
hây hẩy làn gió thoảng
xoa dịu như bàn tay
Bướm vàng chờn vờn bay
ngỡ như trong huyền thoại
mà nỗi lo của ngày
thắc thỏm lòng anh mãi
Con đường thì xa ngái
em có kịp về không
chiều buông còn cách trở
hai ta bằng dòng sông
Chiều buông còn cách trở
phà đông con nước dâng
gần nhau bằng nỗi nhớ
bắc cầu em qua sông
Vỏ chuông chiều xanh trong
trăng non như con mắt
màu mắt em nâu huyền
ngóng em, chiều đang tắt
Hoàng hôn dần tím ngắt
ôi cái màu đợi mong
đường xa em đơn độc
sao đành anh ngắm trăng
Ôi giây phút ngóng trông
dằng đặc như nỗi nhớ
lại gần như hơi thở
chiều buông, cầm tay em.
1982
Nhận xét
Đăng nhận xét