Bài thơ trong đêm trăng
Trăng vàng mơ đáy nước
Xóm nhỏ đã lặng yên
Vì ai sao chong mắt
Nhấp nháy chớp thâu đêm
Sương rơi như rắc mộng
Lá rụng ngủ đầy thềm
Vì ai hoa hé nụ
Hương đêm thấm môi mềm
Cây họa hình vách cũ
Nghe nặng mái phong sương
Nhớ ai người trở giấc
Thổn thức những lời thương.
1975
___
PS : Tôi lại mới tìm được một số bài thơ cũ làm từ thời học sinh lớp bồi dường văn với Trần Đăng Khoa. Tôi nhớ, ngày ấy, khi gặp Khoa ở lớp bồi dưỡng văn tại Trường cấp 3 Hồng Quang (Tx. Hải Dương), trước "núi Thái Sơn Trần Đăng Khoa", mặc dù Khoa động viên khuyến khích, song tôi vẫn hết sức e ngại, lúng búng đọc thơ mình cho Khoa nghe, và đỏ bừng mặt trước những lời khen khéo của Lão Khoa ngày ấy...
Bài thơ này là một trong số đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét