Em lầm lụi
ra đi trong mưa rét
tái tê lòng
ta thảng thốt nhìn theo
em giận chi
mà bước đi như chạy
níu giữ em
ta biết làm sao ?...
Ta muốn trao em
tấm áo choàng ấm áp
muốn nhìn sâu vào đôi mắt u buồn
em trốn chạy
mà mưa thì mau quá
bất lực
nhìn trời
ta ngửa mặt đón mưa rơi.
Từng
giọt
giọt
chạm vào ta tê buốt
em đi về
nơi còn giá buốt hơn
ở phía sau em-
ngọn lửa nào
tỏa ấm
ta cháy bùng
trong lặng lẽ
cô đơn ...
1989
Nhận xét
Đăng nhận xét