Chủ bút:
Tôi đang dở bài thơ dài "Ai lên Mèo Vạc cùng tôi", vẫn còn vài phần nữa, song ngại mọi người nhậu mãi món thịt nướng với rượu ngô, ăn xôi nếp nương sinh ngán, nên đổi món mới vài bữa. Nói vui vậy thôi, hôm nay, lão Chu tôi nhân ngày nghỉ bù, lọ mọ một mình nơi văn phòng, xếp đặt đồ đạc cũ... Tình cờ tìm thấy tập bản thảo cũ từ hơn hai chục năm trước. Mở ra, thấy nhiều bài thơ tình của mình và cả thơ của bạn một thuở (Trịnh Bá Ninh). Mang ra trưng ít bài ...
Em yêu tôi nồng thắm,
như tôi đã yêu em
chung một nỗi cay đắng
khi lửa tình vừa nhen.
Với tôi, em chỉ một
và em, cũng thế thôi ?
dù vui buồn sướng khổ
đi bên nhau một đời.
Ai cũng là số phận
dù ai đã từng yêu
nhưng nay thì chỉ một
dù ai, ai muốn chiều.
Tình duyên ai thuở trước
nào ai đã chôn vùi ?
ai ơi, ta phải chọn
một người, một người thôi.
Sự thật thường cay đắng
nếu ta đã yêu nhau
thì ai ơi hãy bỏ,
người trước. Ta bên nhau.
Đầu trời hay cuối đất
đã thề thốt một câu
thì nghiêng non, động biển
suốt đời ta có nhau...
1990.
Nhận xét
Đăng nhận xét