Có chăng, còn rượu và trà,...


Người đi chợ về, trở gió
gặp mưa, ướt hết cả rồi
vội rúc vào chăn ủ ấm
giả như một chú mèo lười,

Hứa rồi, thành ra lỡ hẹn
đành thôi, cà phê một mình,
cái gì cũng ra nhạt thếch
cuối tuần, hoang ngày buồn tênh,

Ai bảo, người như gia vị
đậm đà dần thấm đời ta,
mai này, chẳng hay thiếu thốn,
có chăng, còn rượu và trà ?...

Nhận xét