sau vụ mười
đất lật ải
nửa khô, nửa
quánh
phấp phỏng đồng quê
phấp phỏng
góc bờ lỗ chỗ vết chân trâu.
Cỏ cằn đi trong gió đông
u u thổi rỗng không lòng máng
chơ vơ gò cao cổ quán
cây gạo cồ khắc khoải nỗi niềm
ngày xưa.
Con đường đồng này từng triệu bàn chân qua
cụ kỵ
cha ông
con
rồi lại cháu
Nỗi nhọc nhằn chất lên
còn đất thì chìm xuống
những nấm vuông tròn rải rác
khắp đồng quê
Hương lên
hương lên
dài dại
se se
Chú chim cỏ
mải mê
nhặt những hạt lo toan
ních cho đầy diều,
ấm no
mùa đang về
trong gió...
Nhận xét
Đăng nhận xét