Một năm rồi bạn đi xa

Nhớ bác sĩ Nguyễn Vinh Dũng



(Ảnh Nguyễn Vinh Dũng, lấy từ nhà Sáu Miệt Vườn)

Một năm rồi bạn đi xa,
chưa tròn hoa giáp đã là khói sương,
cuộc đời đầy những tai ương
bạn qua như lẽ bình thường, vậy thôi,


Còn bao mắc nợ, để rồi,
phảy tay, bạn hóa mây trôi về trời,
người ơi, thương lấy con người (*)
bạn đi ngạo những khóc cười nhân gian !...


19.8.2016



(*) Ý thơ Trần Đăng Khoa

Nhận xét