Nên mùa


Ừ nhỉ, phương Nam cũng có thu
tinh mơ phảng phất chút sa mù

bình minh hé rạng trên vòm lá

nhè nhẹ ngày lên trong hơi may,



Ta đã bao nhiêu ngày lang bạt.

chỉ thấy chói chang mảnh đất này

khó nhọc kiếm ăn không ngẩng mặt

quanh năm nào biết có mấy mùa...

Khi ta có em và có bạn
mùa bỗng sinh ra đắng ngọt chua
người mới nên duyên rồi khuất nẻo
thu biết thương người cũng nên mùa...

Nhận xét