Cha
đi quá lâu rồi, mẹ cũng hóa khói sương
Nhớ
tháng ngày mẹ một thân lặng lẽ
Cứ
mỗi độ heo may lẩn thẩn quét lá vườn.
Mấy
đứa chúng con, kẻ ham công tác
Đứa
bận mọn con thơ, lo việc nhà chồng
Dễ
đến mấy tháng trời chưa một lần thăm mẹ
Còn
con ư, con mải chí tang bồng.
Lui
cui mảnh vườn những hồng, những sấu
Những
bưởi bòng, những nhãn ổi, mít na
Tằm
gửi và tơ hồng quấn quýt
Riêng
cỗi quỳnh năm một gắng trổ hoa.
Mẹ
muốn có con dâu về chăm vườn mẹ
Em
có biết không, mẹ gắng sức rồi
Mẹ
muốn giao anh cho người dưng chăm sóc
Người
dưng ơi, lá rụng lộc đơm chồi.
Em,
rồi em là con dâu của mẹ
Mẹ
yên tâm gửi lại mảnh vườn
Những
cây trái, mây gai và cỏ dại
Cả
nụ tầm xuân lặng lẽ lên hương.
1995
Nhận xét
Đăng nhận xét