Em và biển
em
tinh khiết trong biển
ta
ngây ngô
trước
biển em
để
rồi suốt cuộc đời
ta
chẳng thể nào quên...
Trước
biển
em
nhỏ nhoi và yếu đuối,
nhưng
thẳm sâu và dữ dội
lại
nhu mì
và
cũng cách xa hơn
ta
hụt hơi
trong
cuộc kiếm tìm...
Lẩn thẩn
đắp
lâu đài trên cát,
dã
tràng ơi
có
thấu ta chăng,
ngươi
vô thức
còn
ta ý thức
đau
đáu trong ta
một
nỗi thương thân...
Biển
vẫn đó
em
vẫn đó
sao
chiều nay lạnh lùng
đêm
trăng lặn
triều
dâng
sóng
thức
lâu
đài
cùng
bọt nước
bay
tung...
Chỉ
còn lại
ta
với
niềm kiêu hãnh
với
niềm đau
âm ỉ
tháng
năm
biển
luôn biết
bao
kẻ đời tâng bốc
em
khuất
về
dĩ vãng
xa
xăm...
1989.
Nhận xét
Đăng nhận xét