Diễm xưa
không hò hẹn
Đà Lạt đêm mưa
buồn đến nao lòng,
thuở học trò
gió bay tà áo trắng
mơ mộng mây trời
tình yêu cũng tinh khôi...
Rồi loanh quanh
với cuộc đời trói buộc
dở dang người
trêu ngươi
mộng với mơ
Một cõi đi về
vai gày trĩu nặng
cứ đèo bòng trong cõi tái
tê...
Ở trọ
trần gian
ai người nhân ái
với nụ cười hé nở trên môi
vườn sẽ cho hoa
cây rừng cho lộc,
Và người về
trong nỗi hoan ca...
Đà Lạt, 2014
Nhận xét
Đăng nhận xét