Lục bát ngày mưa,



Từ
trong
sâu thẳm
giấc
đêm
ta nghe
dìu dịu
êm êm
mơ mòng,
nhưng
rồi sầm sập
chớp
giông
thiên hà
trút
cả cõi lòng,
nhân gian
sầu
tràn
hận
chắc tiêu tan,
hừng lên
ngày
mới
nồng nàn
nắng
thôi,
ai ngờ
người
đến
với tôi,
lặng
thinh
hoa đỏ
nhành
đôi
một bầu...


22.9.2015

Nhận xét