Nói với nhà thơ Raxun Gamzatov,


Có nhà thơ sợ thơ mình tặng người yêu,
Kẻ khác mang đọc cho người yêu của họ,
Tôi lại muốn làm thơ tặng em,
Mặc ai đọc cho người yêu, nếu có...

Nào của riêng nhà thơ và cô gái nọ
Tình yêu là của chung cả thế gian này,
Ai muốn nếm vị ngọt ngào hạnh phúc,
Đừng sợ rồi phải uống cả đắng cay !...

Hãy cứ để cho mọi người cùng hưởng
Trái chín thơm ngon lúc đầu mùa,
Còn hạt giống thì ai ơi xin giữ
Âu cũng là nguồn vô tận của nhà thơ !...


04.11.1983 

Chủ bút:
Như đã phi lộ, đây là một trong số những bài thơ tôi mới tìm thấy trong tập bản thảo cũ từ hơn ba mươi năm trước... và đây là bản thảo:


Nhận xét