Ý tưởng



Phải đâu là tình cờ
Ta gặp người tri kỷ
Những điều ngỡ dửng dưng
Lại trở nên thi vị,

Chẳng có gì phi lý
Giữa mênh mông cuộc đời
Sự hiển nhiên, bền chặt
Thì vô vị trôi xuôi,

Điều tưởng thoáng qua thôi
Lại đằm vào sâu thẳm
Cả bi và cả hài
Vô thức cùng ý thức.

Như dòng sông uẩn khúc
Sao đời lắm truân chuyên
Khi đỉnh cao hạnh phúc
Lúc tột cùng cô đơn,

Chi ly lẽ thiệt hơn
Chẳng xứng là thi sĩ
Tê tái tự hỏi lòng
Ai là người tri kỷ ?

Kệ cuộc đời bền bỉ
Theo thời gian lặng trôi. 

1989

Nhận xét