Cỏ xuân,




Xuân du phương thảo địa...
( Cổ thi )


Về quê mình ngắm cỏ xuân
xa xôi rồi lại về gần người ơi
một miền cỏ mướt chân trời
miền thơ dại ấy đợi người về thăm,

Trẻ thời khao khát xa xăm,
chén vơi mơ được trút ăm ắp đầy
mơ vừng sáng cuối chân mây
leo cao chưa tới ngọn cây sao đành,

Giờ tần ngần với cỏ xanh,
một trời dầy những yên lành nhú lên...


Thanh Khê, 29 tết Ất Mùi.

Nhận xét