Ngày xưa người đã sang ngang,
một mình chèo chống đò giang
xuôi dòng,
biết là bến chật đò đông,
nên người nuốt nghẹn theo
dòng, đợi chi,
Ta thời biết gái có thì,
tần ngần rõi bóng người đi
với người,
kẻ dưng số phận trêu ngươi,
ghép đôi mặc kệ khóc cười
riêng ai,
giờ đây trăng xế bóng ngoài,
buâng khuâng cái thuở, nguôi
ngoai nỗi người...
2016
Nhận xét
Đăng nhận xét