Níu mùa lại một chút thôi,
tháng mười vừa chớm xa xôi
chưa về
phượng vàng thì vẫn mải mê,
nên thu bẽn lẽn lá khe khẽ
vàng,
Vòm trời nhạn đã bay ngang,
đôi ba chiếc lẻ lỡ làng về
đâu,
trầu già sao nỡ mùa sau,
thôi thì níu lại cho nhau vừa
lòng,
Kẻo rồi tháng giá ngày đông,
lúa thì đã gặt đồng không gió
lùa,
lại đành nán đợi qua mùa.
khúc xanh như thể... từng
chưa bao giờ ...
08.10.2015
Nhận xét
Đăng nhận xét