Rét nàng Bân cảm tác.



Vậy là nàng Bân vẫn nhớ
thủng thẳng đan áo thương chồng,
mãi rồi cũng xong chiếc áo
buồn tình thả rét lông nhông,

Và cũng bày trò đủ thứ,
chút mưa chút gió gọi là,
ngán thay cho chim Ô Thước
bay mà chẳng đủ tầm xa,

Tình rồi nhạt phai người nhỉ,
nhớ chăng những lúc mặn mà
cả đất trời cùng vạn vật,
đâu có riêng mình, riêng ta...


31.3.2017

Nhận xét