từ tóc xanh nay bạc nửa mái
đầu
Cửu Long vẫn dạt dào sóng
nước
cần mẫn ngày đêm nuôi đất mỡ
màu,
Thời trai trẻ ôm đầy khao
khát
lòng chứa chan hoài bão đường
xa
chân vạn dặm đến vùng đất
mới,
sá chi đâu khi phải xa nhà,
Và xa mẹ, xa em, mải miết,
ta lút vào xứ sở, vô tư
những nỗi riêng nén lòng cho
chặt
đếm tháng ngày qua những
phong thư,
Bao mưa nắng ngút ngàn châu
thổ
ta mất em, hoài một tình
duyên
chỉ mẹ thương ta long đong,
lận đận
nuôi ước mơ, nào được bình
yên?
Giá đánh đổi, có gì đâu, tiếc
nuối
cái gì qua, thì cũng qua rồi
mẹ đã khuất, còn em, giờ có
lẽ,
đã nên bà, sóng nước Cửu Long
ơi,...
Cần Thơ, 14.7.2017
Nhận xét
Đăng nhận xét