Bâng lâng dạo bước vườn Bùi,
hơn trăm năm những buồn vui,
một thời...
Cái ngày cụ sống, lạy Người,
vua tôi luồn cúi, đất trời
đảo điên,
từ quan, bỏ mũ, điền viên,
nỗi đau mất nước, đâu quên
phận hèn,
Quyết rời xa chốn bon chen
thanh bần thôn dã thân quen
nhân quần,
nỗi lòng thơ phú mấy vần,
Ao thu, xưa cụ ôm câu,
nay về soi bóng, cúi đầu,
kính dâng !...
Vườn Bùi, 22.4.2017
Nhận xét
Đăng nhận xét