Ngày thu đã thật nắng rồi,
gỡ bao tơ rối cho tôi với
người,
Díu dan từ thuở đất trời
thu dìu dịu lắng trong lời mẹ
ru
vằng vặc sáng hay đêm lu
thì trăng em vẫn trăng thu
chín dần,
Thế rồi, bao chuyện lần khân
muốn hay chẳng, cứ xoay vần
theo nhau,
nhiều vui cũng lắm nỗi đau,
ta mình đều nhuốm sắc màu
thời gian,
Nắng thu se sẽ dịu dàng,
còn ta sao vẫn đa mang, hả
người ?...
02.9.2017
Nhận xét
Đăng nhận xét