Gió đầu mùa, lạnh đầu mùa,
đêm se sẽ rét như mua nỗi
lòng
bấy chầy ngày nhớ đêm mong
lộc vừng đôi lá ngoài song
ngả vàng,
Mình riêng, sườn dốc đã sang
vẫn khuya sớm vẫn lang thang
chân trời
đi về một chốn đôi nơi
làng quê, phố thị ai ơi theo
cùng,
Nẻo đời sương khói mông lung
biết nâng niu, biết bao dung
cõi người
còn xa lăm lắm chân trời,
gió mùa đủ lạnh, ai ơi ấm
cùng,...
18.10.2017.
Nhận xét
Đăng nhận xét