Vậy là đã sáu mươi rồi,
trẻ thi chả phải, già thời
cũng chưa,
tính tình quen thói dây dưa
linh tinh thơ phú, đung đưa
cái tình,
Nói vậy thôi, lượng sức mình
có thêm cũng chỉ dập dình cho
sang
mình còn bao chuyện lỡ làng
bao đồng thiên hạ dễ dàng chi
đâu...
Nhiều vui cũng lắm nỗi đau
vịn văn chương để cho nhau
chữ Người
nhờ nghề có chút rong chơi
lang thang nhiều nẻo lắm nơi
gầm trời
Đôi lời, bạn của tôi ơi
lòng thành là chốn con người
gặp nhau
thôi thì thơ phú mấy câu
cứ đây đó lại bên nhau chân
tình...
06.10.2017.
Nhận xét
Đăng nhận xét