Đông về đã rét thật rồi,
mùa sang bỏ lại mình tôi trễ
tràng
vì đâu đắm đuối thu vàng
chẳng qua vướng tội đa mang
đấy mà,
Cuối mùa ngồng cải đã hoa
người ta xưa khác người ta
bây giờ
người xưa mắc chứng thẫn thờ
người nay nhiễm bệnh thờ ơ
cái tinh,
Xưa người ngả nón trông đình
chưa
qua cầu đã rập rình gió bay
giờ chưa uống đã giả say
cái tình sòng phẳng nợ vay
trả dần,
Hỡi ai mắc tội lần khân
dở hơi mơ cái xoay vần ngày
xưa?...
25.11.2017
Nhận xét
Đăng nhận xét