Có những lúc, ngồi một mình trong phòng làm việc,
không muốn làm gì và viết gì. Lòng trống vắng không tưởng. Và thường, để phá vỡ
cái trạng thái ấy, tôi hay vào mạng, tìm đến một vài địa chỉ quen thuộc của mấy
trang cá nhân, đọc bài này bài kia, hy vọng lấy lại được cảm xúc, đặng làm việc
tiếp; hoặc tìm sự khơi gợi mong manh, viết một chút gì đấy.
Chiều nay, mới đầu đông mà trời khá
lạnh. Ngoài hành lang gió lùa hun hút lạnh giá, trong phòng thì ấm áp. Sau giấc
ngủ trưa thức dậy bởi tiếng ồn ào phía ngoài. Bâng lâng một lát mà chẳng biết
và chảng thiết làm gì. Nhấp vài ngụm cà phê sáng pha nhiều còn dư, cho thêm
nước ấm thành loãng, đầu óc vẫn u u minh minh. Thẫn người, và rồi theo thói
quen, lại tìm vào vài trang quen, bâng
quơ lướt bất cứ bài viết nào…
Nhìn các địa chỉ liên kết, nháy vào
một cái nick theo cảm tính tức thì, đọc nhanh tên các chuyên mục, tên bài viết,
bao quát tổng thể giao diện thấy khá bắt mắt, ấn tượng. Mở vài ba bài viết cụ
thể, đọc thấy là lạ, hay hay… Đọc thêm chút nữa, đoán chủ bút là nữ giới. Thơ,
tản văn, tạp bút, đủ món như một mâm cỗ đầy đặn … nhưng xem kỹ, những bài viết ở
đây đăng cũng đã vài năm nay rồi. Lối viết bộc lộ cá tính, chữ nghĩa trau
chuốt, có chút điệu đàng làm dáng, nhưng đầy tâm trạng. Tự nhiên lại đồ đoán chủ
bút là người làm nghề gì, sống như thế nào nhỉ, Kiểu người như thế giờ không
nhiều, nhất là vào thời cuộc xã hội xô bồ như lúc này. Và nữa, đã vài năm nay
không đăng bài viết mới, vậy chủ bút đi đâu, có chuyện gì xảy ra không,
giờ ra sao, mà lại bỏ bê vậy?
Tự nhiên, ta hình dung ra hàng loạt
những sự kiện ẩn sau mỗi bài viết đó; tiếp nữa, lại hình dung những sự kiện
chuyển dịch kể từ đó cho đến nay; rồi cả quáng thời gian dài trở về trước của
bài viết… Nghĩ thế và thấy thú vị… Là mình cứ tưởng tượng ra vậy, chứ thực ra
cuộc đời đơn giản hơn nhiều. Lại chợt nghĩ, lâu lắm rồi mình không viết một
truyện ngắn nào, kể từ lúc xuất bản gần chục tập truyện ngắn, và truyện “Mỹ
nhân mộng” về chuyện tình bất hủ thế gian giữa vua Đường Minh Hoàng và
nàng Dương Quý Phi, một trong Tứ đại mỹ
nhân của Trung Hoa kim cổ, thì ta cũng đã viết cách đây dăm năm rồi,…
Và, lại muốn viết một chút gì đấy,…
Nhận xét
Đăng nhận xét