Lần tìm về những dòng xưa,
rưng rưng nhớ thuở ta chưa
biết người,
vô tư đếm cả sao trời
tính tình sảng khoái nói cười
như không,
Biết người, biết nhớ thành
mong
âm thầm đò ngược nguồn sông ngọn dòng
đa đoan nén chặt nỗi lòng,
giờ thì choán ngợp, biết không
hả người?...
Nhận xét
Đăng nhận xét