Chuông
đá tưởng chuông hóa café
Cao nguyên ngàn
ngạt bỗng dồn về
Những cây những đá,
em và suối
Nép bóng nhà dài của
Buôn Mê.
Nào chiêng nào
ché về đây ngủ
Mơ giấc mơ dài thuở
hoang sơ
Tờ-rưng ai chuốt
nên chuỗi hót
Đàn đá người coong
một âm thơ.
Thấy voi rỡn nước bên bờ suối
Nghe như đâu đó gió
kơ-nia
Thấy lửa bập bùng
nơi sàn bếp
Rượu cùng thức nướng dậy đam mê.
Cồng chiêng bừng tỉnh hòa âm điệu
Những thân uốn lượn
suốt đêm dài
Kìa em, tí tách
từng giọt đắng
Lại nhớ cà-phê phố
Hàng Bài .
Nhận xét
Đăng nhận xét