Ơi miền Tây của ta xưa,




Ơi miền Tây của ta xưa,
ba mươi năm lẻ như vừa mới đây,
rưng rưng nỗi mọn đong đầy
cái miền xa thẳm chân mây cuối trời,

Miền thương nhớ của ta ơi,
mùa khô cháy bỏng, bời bời mùa mưa
hết tiền, mắm quẹt, canh chua
chén cơm gạo nở cố lùa vài lưng,

Có tiền, thì nhậu tưng bừng,
dăm hôm nhẵn túi thôi đừng tiêu pha,
đêm về mỗi một mình ta
sâm sẩm thương mẹ, khuya là nhớ em.

Áo quần vài bộ lem nhem,
diện làm chi, có ma thèm, cũng không,
bảy năm vẫn kẻ lông bông
tình tang một cuộc tay không, hỡi trời,

Miền thương nhớ của ta ơi,
lúc đi cả mẹ cả người thương yêu
khi về tình đã rụi thiêu
may còn có mẹ xoa nhiều nỗi đau,

Vậy mà, lòng vẫn trước sau,
nhớ thương nơi đã vò nhàu tim ta,

2018

Nhận xét