Chút thu,



1.
Nắng vàng ơi
từng ánh
tãi trên cây lá
đốm trên áo ai
mưa bụi ơi
từng hạt
li ti
phủi trên tóc tôi
từng hạt
đan mờ
phất trên mái phố
tiếng hát thầm
hút sâu
ngõ nhỏ
lan đi theo từng cơn may.
Trời miền Trung
cuộn mây
phía chân trời xa lắc
nơi ấy
thu chỉ còn trong ký ức
của những người phương Bắc tha hương
từ thuở
tiên chúa Nguyễn Hoàng
đi mở cõi
thiếu vắng
một nỗi niềm
man mác
mùa vàng
theo
đến tận
hôm nay...



2.
Ngày này
phố cổ
bỗng nhiên trầm mặc
thành quách
chợt dậy lao xao
mái cũ
năm nào em phơi khăn áo
nắng vàng cô quạnh
hanh hao
một mình,
cây ngọc lan
trước cổng
nơi ngày trước dựng xe đạp quèn
giờ một chiếc Lexus
lạnh tanh
thôi rồi
em đã
đi đường em
anh
rảnh
đường anh...
chỉ phố xá ngàn năm thương nhớ.
Ngày này
đàn bà
thản nhiên
phô bày
cái đẹp
thổn thức những cái ham
ganh đua
rốt cuộc
chẳng ai thắng ai thua
chỉ trời đất là thêm tuyệt.
chỉ ngõ phố
con đường
là rất thật
con người đi mờ ảo
phía xa xăm
bản thể
nhân quần
chớp mắt
nghìn năm ...
3.
Ngày ấy,
cha mẹ sinh tôi
rạp chiếu bóng Yên Phụ ngoài trời
chiếu phim Cầu phúc
cha đèo mẹ
trên chiếc xe đạp rách
lạng quạng
bờ đê
vượt dốc
đèn đường
le lói
chập chờn bóng cây
bóng người
sông Cái
ngoài kia
cuồn cuộn nước
lũ thượng ngàn
từ chiến khu
đổ về
xồng xộc ngầu đỏ
bão mùa thu
đang dình dập ngoài khơi
Tôi
đỏ xíu
chẳng biết gì
sơ sinh
nguyên nghĩa
bởi
mình đâu hiểu thời cuộc
mà thời cuộc
cũng chẳng
chọn mình.
Ta
chỉ một
trong ức triệu sinh linh
khi bà đỡ phát mạnh vào mông
khiến miệng
chớ ra
tiếng khóc
xác nhận
ta
tồn tại
thế là
trong vòng quấn tã lót cũ mềm
ấm
tình mẫu tử
tay êm
núm
tay quờ
núm
ngập miệng
tham
phàm trần đeo đuổi
từ đây
mút sao cạn
cái ham của lạ
bẫy đời
giăng
người chẳng phải mẹ ta
sông Cái
mùa thu
khảm
ký ức
ta ...

4. Vĩ thanh
Một ngày
sau những điều to tát
sau những việc cỏn con
bỏ lại phía hôm qua
bao niềm vui
vô bờ bến
những nỗi niềm
thương nhớ
trời vẫn trong
nắng vẫn hanh vàng
lá vẫn chầm chậm lá
ngả mình
em
chầm chậm em
trong chiều ngả bóng
quên rồi
chút háo hức chợt bùng
hâm lứa tuổi
gạt
lo toan chợ búa, áo quần
vặt vãnh sớm chiều đưa đón con
chầm chậm
bàn chân
những bước đời thường bình dị .
Thành phố
hôm nay vẫn thế
như từng thế
lâu rồi
những trưa hè hừng hực lên hơi
những chiều thu
huyền mơ nỗi nhớ
những đêm đông
sắt se
bếp nhỏ
quạt hồng mùi ngô nướng lan xa
tiếng rao khuya
động sơn hà
động
cõi lòng
ái ngại
người quấn trong êm ấm
chổi quét đêm
xe
lọc cọc
lăn chập chờn trong giấc ngủ vừa nhen
một chút
anh
một chút
em
thêm phố xá
là thành
nỗi nhớ
thêm
nỗi nhớ
nữa
thành ngọn lửa
cháy
bập bùng
soi
dọc thời gian...
Thu 2010

Nhận xét

  1. 6. Cảm nhận từ: phauthuattk [Blogger] Email 09.10.14@10:16
    Mượn cái ý và những con chữ của khổ đầu, tặng lại Tác giả!
    những khổ sau bắt đầu pha cái lí trí, cái thực tại vào ...
    Hay thì vẫn hay nhưng hứng thì vơi bớt...!

    Nắng vàng, nắng vàng ơi
    Tắm rung rinh cành lá
    Áo em tươi sáng quá
    Rực rỡ cả trời thu

    Bụi thời gian từng hạt
    Nhuộm phủ mái tóc tôi
    Sao mà vẫn bồi hồi
    Theo âm thanh ngõ nhỏ

    Có phải không trong đó
    Có cội nguồn heo may
    Anh tần ngần đưa tay
    Tìm hương em trên tóc ...!

    Trả lờiXóa
  2. 10. Cảm nhận từ: hoamai1 [Blogger] Email 09.10.14@16:17
    Một chút anh
    một chút em
    ...
    thêm
    nỗi nhớ
    nữa
    thành ngọn lửa

    Rất đúng và cũng rất lãng mạn lão Chu à!
    Chia sẻ với bạn của tôi!

    Trả lờiXóa
  3. 15. Cảm nhận từ: HOÀNG HƯƠNG LAN [Blogger] Email 12.10.14@07:53
    Đọc bài thơ của anh muốn rơi nước mắt. Nhớ thu HN quá thôi. Cám ơn anh đã nói hộ lòng người tha hươ

    Trả lờiXóa
  4. 12. Cảm nhận từ: Trang Nam Anh [Blogger] Email 09.10.14@17:51
    "chút Thu" mà đã thế này
    Cả Thu gói ghém trăm ngày làm duyên.

    Trả lờiXóa
  5. 8. Cảm nhận từ: Hoa Cỏ Xanh 2012 [Blogger] Email 09.10.14@14:57
    Sang thăm chú... một chút thu Hà Nội... thơ và ảnh làm cháu muốn lên Hà Nội dạo một chiều thu để trải nghiệm cảm giác những bông hoa sữa li ti rơi trên vai, dưới chân lá vàng rơi... yên bình, thơ mộng quá chú ơi...

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét