Dễ chừng


                  


                       Dễ chừng chỉ có vậy thôi
                   Đường đời sao vẫn mình tôi với mình
                         Nhớ về cái thuở sân đình
                   Chiếu chèo đêm ấy cho tình ai say .

                             Lan man theo tiết heo may
                   Chiều đông bếp củi khói cay mắt người
                             Bữa cơm đạm bạc một thời
                   Lều tranh hai trái tim bồi hồi run .

                             Đường xa cho bước chân chùn
                   Thời gian đằng đẵng thui cùn lòng em
                             Bỏ tôi với giấc mơ nhèm
                   Rau răm thật đắng lại thèm được ngon

                             Dâu vườn những héo cùng hon
                   Tơ vàng ấy vậy nẫu con nhộng tằm
                             Một năm, đà chốc dăm năm
                   Đời ai nấy việc sủi tăm bao giờ .

                             Người sao vơ vẩn ngẩn ngơs
                   Dở chừng chân mỏi, tôi chờ ai đây
                             Em ơi thấm thoắt tháng ngày
                   Tình tang hồ dễ cũng tày nửa gang.

                                                               1989

Nhận xét