Xô-nát mười một nhịp tim ngân,





Mưa tạnh rồi,
kìa lo ló vầng trăng
trăng ướt ánh chảy trên cành trên lá
đâu đây chùm hoa lạ,
thảo thơm tấm lòng đêm.

Người xưa ơi,
hãy dạo khúc đàn lên
thanh âm rung hay tiếng đời nức nở
xô-nát Ánh Trăng,
của Vòm hoa
của Họa mi
hay Cơn giông đang đổ
ngân lên,
dưới mười đầu ngón tay máu rỏ
nhịp ngân mười một trái tim...

Đi suốt thời gian
vằng vặc vầng trăng
ở nơi ấy, giờ này em có thức
trăng đổ xuống bờ vai mái tóc
run rẩy trên vòm lá non tơ.
Vị ngọt tình yêu thoảng một chút mơ
nỗi đau đến nhanh như sự thật
niềm kiêu hãnh bốc hơi ngây ngất
chỉ tiếng đàn,
dần ngấm nỗi xót xa.

Mỗi thanh âm
như kim chích thịt da
đi đi em thỏa khát trời cao rộng
có khi nào,
thấm cõi đời đơn bạc
nhớ xô-nát xưa,
em,
mười một nhịp tim ngân ...
                                             
1981

Nhận xét