Bắc Mê,




Bắc Mê,
con đường độc đạo
từ Mèo Vạc xuôi về,
dòng sông Nhiệm 
mải miết
đam mê
cuồn cuộn ngầu đỏ
cam chịu 
cả mùa mưa cao nguyên
rửa trôi 
ngàn ngàn đá núi,
ngô đang mùa vào hạt
mặc đá trơ dưới chân
nắng lửa trên đầu
đêm đêm 
đá toát mồ hôi
cùng người
rạo rực 
sinh sôi
gắng gieo những mùa
no ấm...


Trưa Bảo Lâm
nóng se mía mật
ly nước đá mát lòng
cô chủ quán đồng rừng
tóc búi cao 
khoe cần cổ trắng
áo thun đen 
tròn lẳn
no ánh mắt nhìn...

Chào nhé,
sông Nhiệm lượn đi đâu
mất hút giữa rừng sâu
nhấp nhô đá núi,
sông Gâm bất chợt
cũng cuồn cuộn về xuôi 
nặng nỗi phù sinh
rừng chất ngất cây
núi chất ngất mây,
trời xanh thế
đã xanh từ ngàn năm trước,
bỗng cơn giông 
sầm sập
đất này
một thời
nuối chí anh hùng
nuôi khát vọng tự do độc lập 
ai đã từng tù ngục 
chốn heo hút rừng sâu
Căng ( casme ) Bắc Mê
xưa giam cầm khát vọng
bao chiến sĩ kiên trung
yêu nước một lòng
không khuất phục đòn roi
theo cách mạng đến cùng
Và tiếp nữa
còn bao kiếp khác
cũng nuôi chí tự do
cùng khát vọng
làm người,
có khác là bao
đất có trả lời ?... 

Đêm Bắc Mê
tĩnh lặng sao trời
cố ngủ
mà có gì lay động
khơi gợi lòng ta 
những thăng trầm cuộc sống
chuyện xa xưa
chút ký ức 
ngày nào
bóng dáng người
thức
như chiêm bao...


Hà Giang, 24.7. 2016

Nhận xét