Có những phút
giây
tình
cờ hơn cả sự tình cờ
như
thể là sắp đặt
em
hiện hữu đất trời choáng ngợp
em
là em
tự sâu thẳm diệu huyền
đâu
có là
trò huyễn hoặc
của tự nhiên
điều
phải đến thế nào rồi cũng đến
đêm
trong ta mõng mòng quấn quyện
trôi
dạt miền hoang dại vô biên
ta
đâu biết mình
ngờ
nghệch ưu phiền
đã
hoang phí cả một thời hoang phí
cỏ
dại, mây trời, trăng huyền mộng mị
chừng ấy thôi nào thấm những ngày xa…
1990
Nhận xét
Đăng nhận xét