Dã quỳ cuối mùa,





Tây nguyên chầm chậm cuối mùa
hoàng hôn nghèn nghẹn gió lùa thâu đêm
hương cà phê nức ngoài thềm
vẫn riêng một nỗi nhớ em trong lòng.


Dã quỳ trải đến mênh mông
vàng mê mải giấc mơ mòng khát khao
ba-zan thiêm thiếp chiêm bao
hằng đêm hát với ngàn sao trên trời,



Sử thi còn mãi muôn đời,
bài ca nào cũng đắm lời tình yêu,
đôi mùa mưa nắng, sớm chiều,
dã quỳ, ta cũng muốn phiêu cùng người !...


Buôn-ma-thuột, 18.11.2016

Nhận xét