Không hiểu vì sao tôi cứ tin,




Không hiểu vì sao tôi cứ tin,
em như sợi dây trên cây đàn bí ẩn
tôi thành ngón tay nhỏ nhắn
khẽ chạm vào chuốt nên chuỗi thanh âm.

Không hiểu vì sao tôi cứ tin,
em như bông hoa quỳnh đang ấp nụ
tôi thành tiếng chuông điểm mười hai giờ đêm thoảng như hơi thở
bông hoa em sẽ bừng hương.

Không hiểu vì sao tôi cứ tin
em là nàng công chúa ngủ mê trong lâu đài cổ
tôi là chàng hoàng tử hôn lên đôi môi hé mở
mình dắt tay nhau đi thức cả xứ Hoa Hồng

Ai hỏi rằng, phải chăng chuyện viển vông ?
tôi sẽ giấu cười, lòng ứa lệ
dẫu linh cảm lung linh cầu vồng trong chốc lát
nhưng không hiểu vì sao,
tôi vẫn cứ tin !...

1981



Nhận xét