Mộc Châu, em & tôi,




Hoa cải trắng
miên man
triền vắng
gió đông
ướt lạnh nỗi niềm xưa,
những thảm cỏ xanh như ao ước
những nàng bò mơn mởn ăn mơ,

và em nữa,
nàng tiên đồng cỏ
sương đêm buông
lều trại mông lung
em quá trẻ
còn ta thì khờ dại
cùng run bên bếp củi bập bùng...

phố nhỏ nông trường
giờ thành thị trấn
em lên bà,
ta đã quá xa xôi
vừa mới đó,
ba mươi năm có lẻ
em ấm phận rồi
ta nỗi nhớ mồ côi...

2012

Nhận xét