Giữa bộn bề công việc, tự nhiên thấy nhơ nhớ về những ngày xưa cũ... Moi móc trí nhớ, lật tìm đống sổ sách, giấy tờ cũ... phát hiện ra ối bài thơ mình làm từ hơn chục năm, hai chục năm, thậm chí hồi mới lớn... Thôi thì thử đọc lại, xem " cái ngày xưa chưa xa " nó ra sao, mà mình đã vội quên rồi....
Ơi những nỗi buồn của ta
Xanh xao như là thiếu tháng
Tuổi ấu thơ con chim vàng bé bỏng
Không về trong giấc mơ xanh .
Tình yêu đầu ngờ nghệch mong manh
Bóp nghẹt trái tim non trẻ
Dằng dặc tháng năm xa mẹ
Lúc về gần mẹ lại khuất hư không.
Gần nửa đời lận đận trông mong
Đâu thấy nếp nhà nhỏ bé .
Ôi nỗi buồn, lòng ta, đậu khẽ
Lớn trong ta chiu chút hao gày
Hẹp hòi chi lững thững tháng ngày
Cứ nhấp đi, nỗi buồn thanh sạch.
1992.
Cảm nhận từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 05.04.10@10:58
Trả lờiXóa"Ôi nỗi buồn, lòng ta, đậu khẽ
Lớn trong ta chiu chút hao gày..."
Anh Nguyễn Chu Nhạc! Em thấy thích hai câu này của anh! Một chút xót xa, hoang hoải, lắng trầm...
Cảm nhận từ: lubim [Bạn đọc] Email · http://lubim97blogtiengviet.net 05.04.10@11:03
Trả lờiXóaVÂNG!
ƠI CON CHIM VÀNG BÉ BỎNG
NAY ĐÃ THÀNH CON Ó XÙ LÔNG ! !
TÌNH QUÁ TRẢI- TIM ĐÃ THÀNH SẮT ĐÁ
NỬA ĐỜI NGƯỜI NGOẢNH LẠI : HÓA HƯ KHÔNG.
Ôi nỗi buồn, lòng ta, đậu khẽ
VẪN TRĨU ĐAU NHỮNG TRĂN TRỞ KIẾP NGƯỜI.
CHỢT THANH THẢN KHI QUỲ BÊN MỘ MẸ
NHỚ VỌNG VỀ NGÀY THƠ ẤU ĐẸP TƯƠI .
Hẹp hòi chi lững thững tháng ngày
Cứ nhấp đi, nỗi buồn thanh sạch.
ĐỂ LẠI SÁNG LÒNG BÊN TRANG SÁCH
ĐỂ HỒN THƠ LẠI CẤT TIẾNG REO VUI.
(NGẪU HỨNG TẶNG ANH NGUYENCHUNHAC MẤY VẦN CHỢT NGHĨ KHI ĐỌC BÀI THƠ CỦA ANH)
THÂN MẾN
LUBIM
Cảm nhận từ: XinConGoiTenNhau [Blogger] Email 05.04.10@13:26
Trả lờiXóaAnh Chunhac!
Em phá anh tý nè...hihihi...
Ngày xưa nào dễ ai quên
Chỉ là ký ức ngủ yên thôi mà
Một hôm thức giấc gọi ta
Trở về với những ngày xa...thủa nào...
Cảm nhận từ: Nguyễn [Blogger] Email 07.04.10@10:59
Trả lờiXóa"Ôi nỗi buồn, lòng ta, đậu khẽ
Lớn trong ta chiu chút hao gầy..."
Câu này- Nguyễn thấy sự đồng điệu với "cái tuổi chơi vơi" của đời người và như bạn Xincongoitennhau đã chia sẻ:
"Ngày xưa nào dễ ai quên
Chỉ là ký ức ngủ yên thôi mà... "
Cảm nhận từ: Phạm Quang Cang [Blogger] Email 07.04.10@16:59
Trả lờiXóaBài thơ hay tuyệt lắm bạn ơi,rất mới...
Của tuổi yêu đầu đời
Cảm nhận từ: Nguyễn Vĩnh Tuyền [Bạn đọc] Email · http://nguyenvinhtuyen.blogtiengviet.net 07.04.10@19:31
Trả lờiXóaƠi những nỗi buồn của ta
Xanh xao như là thiếu tháng
-------
@nguyenchunhac
Sang bên nhà người anh em đọc được hai câu thơ hay này phần mở, LGP thấy mình ngay giờ phút này có cái tâm trạng đúng như của Chu Tiên sinh mười tám năm trước (1992). Một đứa trẻ sống lâu ngày như mình bây giờ cứ mày mò mãi, mò mãi... khi ngoái đầu lại... phía sau lưng có một nỗi buồn lẵng nhẵng bám theo; thường là thây kệ. Câu thơ trên của CN thì ma xui quỷ khiến thế nào... mình thình lình dừng bước quay ngoắt đầu lại, bất chợt, bắt gặp: "NÓ" xanh xao vàng vọt quá! Kẻ thiếu tháng này đang hoảng sợ và lo lo quá CN ơi!....
Cảm nhận từ: Lâm An [Blogger] Email 08.04.10@07:57
Trả lờiXóaTa thích nhấp "những nỗi buồn thanh sạch " .
Cảm nhận từ: Nhất Vương [Blogger] Email 08.04.10@09:17
Trả lờiXóaChào anh Chu Nhạc! NV nay mới tranh thủ thăm anh, đọc bài thơ cũ như lời mở đầu NV lại thấy thích. Thích bởi cái sự trong sáng, vô tư...( có lẽ bài thơ làm trong cái tuổi trẻ như thế đâm hay, ko như bây chừ nhớn nhớn tủi rồi thì nhìn cái gì cũng khe khắt, khó tính hihi) Nỗi buồn trải dài nhưng hoang hoải chứ ko quặn thắt , bật máu để khiến người ta bi thương, cứ nhè nhẹ mà thấm.
vâng! Nv để ý mỗi cặp câu đầu có sự liên tưởng và sức khái quát rất cao. hy vọng lần ngoái đầu nhìn lại này anh sẽ có được sự đúc rút và kết hợp cái thời mạnh mẽ + cái thời sâu lắng bi chừ để có thể tạo nên những sản phẩm chất lượng hơn nữa. Thân quý!