Sắc màu.






Lộc đỏ, rêu xanh, vàng rắc ngõ,

Chân trần ngần ngại lối lá rơi
Vườn đẫm cành tơ mưa nạm ngọc
Hoa tím thẫn thờ
ơi 
nỗi xưa ...

2014

Nhận xét

  1. Cảm nhận từ: nguyenlandung [Blogger] Email 12.04.14@10:32
    Thẫn thờ nên trút mất giầy
    Chân trần thư thể có ngày ... giẫm gai !

    Sắc màu quyến rũ mắt ai
    Bốn câu đủ tải rất dài tình thâm

    Trả lờiXóa
  2. Cảm nhận từ: hoamai1 [Blogger] Email 12.04.14@11:34
    Tứ thơ hay, màu sắc tương phản để cùng thể hiện một nỗi niềm tâm trang!

    Trả lờiXóa
  3. Cảm nhận từ: phauthuattk [Blogger] Email 12.04.14@19:00
    Tôi không đủ trình độ để cảm thụ cái tình của bài bài thơ này!
    Có lẽ một phần do thấy và bị cái đề "Sắc màu" lôi mất trí, đã tưởng
    "Một màu xanh xanh....một đường cong veo, lấn sang nhà nghèo, một đường cong, lấn sang nghèo tranh nhà quan to, mọi người đi quanh co, mọi người lái uốn éo, và như thế dáng em tôi trông càng dịu dàng...!"

    Trả lờiXóa
  4. Phản hồi từ: Chử Thu Hằng [Blogger] Email 19.04.14@17:52
    Hoa lộc vừng đó anh. Hồi nhỏ em ở phố Hàng Đào, học trường Trưng Vương phố Hàng Bài, ngày nào cũng la cà ở bờ Hồ Gươm bắt bướm và nhặt hoa lộc vừng kết vòng đeo tay, đeo cổ. Mùa hoa, lộc vừng rụng đỏ mặt hồ. Bạn em có câu thơ rất hay thế này:
    Lộc vừng kết những thuyền hoa bé nhỏ
    Chở Hà Nội của tôi đi đâu mà mỏng mảnh quá chừng..

    Trả lờiXóa
  5. Cảm nhận từ: saumietvuon [Blogger] Email 13.04.14@06:46
    Lộc đỏ, rêu xanh, vàng rắc ngõ,
    Chân trần ngần ngại lối lá rơi
    Vườn đẫm cành tơ mưa nạm ngọc
    Hoa tím thẫn thờ
    ơi
    nỗi xưa ...

    (Một tuyệt tác đậm nét ChuNhac xin chút mừng bài thi hay)

    Trả lờiXóa
  6. Cảm nhận từ: Đào Phan Toàn [Blogger] 13.04.14@07:01
    Bức tranh thơ được phác họa bởi một Ông Đồ thật đẹp, thật đường bệ vững chãi anh Chu Nhạc ah!

    Trả lờiXóa
  7. Cảm nhận từ: Ngô Xuân Tiếu [Blogger] Email 13.04.14@18:03
    Một búc tranh đậm hương vị thơ cổ.

    Trả lờiXóa
  8. Cảm nhận từ: trinhtuyen [Blogger] 16.04.14@08:13
    Lối xưa, chuyện xưa, tình xưa, nỗi xưa... Đều gợi một hoài niềm. Nỗi xưa thì hay hơn, bởi cái nỗi ngày xưa...Mà nỗi ngày xưa thì niềm nỗi lắm.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét