Lâu rồi
về lại miền Trung
Dằng dặc
những nỗi nhớ nhung
thuở nào...
Cái miền
sắc ngọt như dao
Khứa
vào ký ức
chiêm bao
tháng ngày,
Hạ thì
nắng nóng như say
gió mưa
sầm sập
lung lay đất trời,
đông thì
đỏng đảnh
như chơi
sáng se
trưa nực
chiều vời
vợi đêm...
Nhìn về phía núi
khí thiêng
nhìn ra phía biển
phách lên ngàn trùng,
Vẫn là
dằng dặc miền Trung,
như dao chém đá,
gươm vung ngang trời...
Đà nẵng, 27.12.2014
Cảm nhận từ: phauthuattk [Blogger] Email 27.12.14@14:56
Trả lờiXóaKhi đói, đói nhất miền Trung
Là vùng cách mạng, là vùng kiệt nhân
Hạ-Đông ranh giới nhạt dần
Miền Trung còn lại tấm thân mẹ còng
Cảm nhận từ: dinhsylien [Blogger] Email 27.12.14@17:08
Trả lờiXóaVẫn là dằng dặc miền trung
Như dao chém đá gươm vung ngang trời
Hai câu kết đã nói lên khí phách người và đất miền trung
Thơ hay tuyệt !
Cảm nhận từ: Đào Trọng [Blogger] Email 27.12.14@18:24
Trả lờiXóaBài lục bát quá hay.Chỉ vển vẹn ba khổ thơ sáu tám đã lột tả đầy đủ tính cách và khí phách hào hùng của miền trung yêu thương. Xin chúc mừng nhà thơ.