- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Người đi chợ về, trở gió
gặp mưa, ướt hết cả rồi
vội rúc vào chăn ủ ấm
giả như một chú mèo lười,
Hứa rồi, thành ra lỡ hẹn
đành thôi, cà phê một mình,
cái gì cũng ra nhạt thếch
cuối tuần, hoang ngày buồn tênh,
Ai bảo, người như gia vị
đậm đà dần thấm đời ta,
mai này, chẳng hay thiếu thốn,
có chăng, còn rượu và trà ?...
2016
Cảm nhận từ: LÊ LÃNG DU [Blogger] Email 18.10.16@11:38
Trả lờiXóa"Ai bảo, người như gia vị
đậm đà dần thấm đời ta,
Cảm nhận từ: vomtroirieng [Blogger] Email 18.10.16@11:47
Trả lờiXóaĐờn ông sướng hơn đờn bà
Cuối đời còn rượu dzí trà
Đờn bà ch�
Cảm nhận từ: hoamai1 [Blogger] Email 18.10.16@13:53
Trả lờiXóaCó thật còn rượu và trà ?
Ai mà chừa được đàn bà, hỡi ông ?!
Cảm nhận từ: Lê Thanh Bình [Blogger] Email 18.10.16@14:56
Trả lờiXóaLời trách cứ dễ thương!
Cảm nhận từ: Trần Nhạc [Blogger] Email 18.10.16@15:57
Trả lờiXóaTRÀ- RƯỢU
Rượu - trà
Chúng nó hại ta
Nhưng khi
Bạn đến chơi nhà
Không trà
Không rượu
Ôi buồn lắm
Có phải
Chính mình
Ta hại Ta
Cảm nhận từ: Bạch Dương [Blogger] Email 19.10.16@16:52
Trả lờiXóaCó chăng còn rượu còn trà
Còn cô bán rượu đang ngồi chờ bên
Cảm nhận từ: ngonguyen2012 [Blogger] Email 19.10.16@21:16
Trả lờiXóaTôi thích câu thơ:
Ai bảo, người như gia vị