Cơn giông bất chợt lúc chiều
hè
Cuống cuồng trời đất cuống cuồng xe
Em đi lầm lụi trong mưa gió
Ngóng theo ta lặng lẽ theo về.
Mưa thì quất chéo gió quẩn lâu
Cành cây vật vã vặn trên đầu
Phố xá chập chờn trong màn nước
Mỏng manh áo mũ thấm gì đâu .
Lật đật làm chi vội vàng chi
Bếp nhà tắt lửa có hề gì
Con trẻ dáo dác trông bóng mẹ
Sao mà càng nóng ruột người đi .
Những tưởng giông chiều thì chóng tắt
Vậy mà sầm sập mãi không thôi
Chim chóc nép mình đâu khỏi ướt
Thắc thỏm trong lòng nỗi riêng tôi.
1990
Nhận xét
Đăng nhận xét