Rong chơi với một chữ Tình (XXVII) - Bệnh viện ký sự- 10/ Vĩ thanh

Gặp lại ở Tuần Giáo,

Chủ bút: 
         Thiên phóng sự dài kỳ Bệnh viện ký sự kết thúc ở phần 9, cách đây cũng đã lâu. Song mới đây, trong một chuyến lên Tây Bắc, Chủ bút và đồng nghiệp đã tranh thủ ghé thăm tại gia vợ chồng Q-Th, hai nhân vật chính của ký sự, ở Thị trấn Tuần Giáo, tỉnh Điện Biên. Vậy nên, Bệnh viện ký sự có thêm phần 10/ Vĩ thanh này:


         Y và vợ chồng Q-Th vẫn giữ liên lạc qua điện thoại với nhau. Theo hẹn của Bệnh viện, trung tuần tháng 4, hai vợ chồng họ sẽ lại về Hà Nội, khám lại để nhập viện truyền dịch sinh học chữa viêm khớp lần thứ 9. Hôm họ về, tôi điện thoại hỏi thăm, thì Q cho biết là đang gặp một vài trở ngại. Ấy là, còn một xét nghiệm nữa, nhưng họ quên không mang theo giấy hẹn, nên cũng không lấy được kết quả; thêm nữa, mấy cô bác sĩ quen mặt, quen bệnh với minh thì người đã chuyển sang làm việc ở khoa khác, người lại đi học chuyên khoa, thế là chẳng biết bấu víu vào đâu. Bác sĩ ở phòng khám trực, kê đơn uống thuốc và lại hẹn, khi nào hết lịch trình thuốc uống, về khám lại, lúc ấy mới quyết định có tiếp tục truyền dịch sinh học hay không. Thế là dự định mời vợ chồng Q-Th thăm nhà, dùng bữa của y không thành. Theo lời hứa, vợ chồng họ tự tay làm bột nghệ từ sản phẩm vườn nhà theo đơn đặt hàng của vợ y. Hàn huyên chốc lát, họ lại ngược xe đêm về Điện Biên. 
         Lại chờ một cái hẹn sau... 

        Và cái hẹn ấy đã thành hiện thực. 
        Lần này, ở Tuần Giáo, Điện Biên.
       Nhớ là, khi còn ở phòng điều trị bệnh viện, thân nhau hơn, vợ chồng Q-Th mời rất thật lòng “Khi nào bác lên Tây Bắc, dù ở Sơn La hay lên Điện Biên, bớt chút thời gian, quá bộ vào thăm nhà, chơi với vợ chồng em, ăn bữa cơm gia đình, thì vui quá... Nhà chúng em, già nuôi sẵn, rau cỏ trong vườn cũng nhiều, đúng là thực phẩm sạch... Người miền núi chúng em, cứ thật thà thế, được bác thăm nhà là quý, bác ơi”. Y cười, hứa là sẽ đến tận nơi, thăm nhà họ ngay tận Tuần Giáo vào một ngày gần nhất. Trước đây, khi còn làm việc, năm nào y cũng đi Tây Băc công tác dăm ba lần, còn giờ, đã nghỉ hưu, việc đi Tây Bắc không khó, nhưng cũng không dễ như trước nữa. 
        Và rồi, cơ hội đã đến, y nhận được lời mời lên Tây Bắc của một Văn phòng cơ quan báo chí có trụ sở ở trên đó. Cùng đi với y, còn có một nhà báo kỳ cựu, người từng là phóng viên chuyên trách với mấy đởi Chủ tịch nước, và cũng rất thông thạo địa bàn này.
        Xe ngược dốc Cun, rồi băng qua Thung Khe lên cao nguyên Châu Mộc trong cơn mưa chiều nặng hạt. Những câu chuyện đường dài của người làm báo, những câu thơ trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng, và những bài thơ hay về Tây Bắc được đọc lên trong nỗi hoài niệm buồn vui... Điều đó, khiến cho y nghĩ nhiều về sự tình cờ và duyên gặp gỡ, về sự thú vị của cuộc đời, cho y thêm quyết tâm, thu xếp chuyến đi này để quá bộ lên Tuần Giáo thăm vợ chồng Q-Th như lời hứa hôm nào. 
        Và rồi, y được toại nguyện, song trước khi ghé Tuần Giáo thăm nhà Q-Th, lịch trình chuyến đi phải vượt qua Tuần Giáo lên khu di tích Mường Phăng. Đoàn đi Mường Phăng từ Sơn La, ngoài y và cựu nhà báo nọ, còn có một cán bộ lãnh đạo của Sở Thông tin truyền thông tỉnh Sơn La. Y và Q, đã điện thoại thông tin cho nhau, nhận lời sẽ ăn bữa cơm trưa với gia đình Q-Th. Đường xa, rừng núi, hẹn cơm mà trễ là chuyện thường. Vậy nên, mặc dù cố mấy, cũng phải tầm quá trưa sang chiều, đoàn của y mới về tới thị trấn Tuần Giáo. Q đợi sẵn ở điểm hẹn, đưa mọi người về nhà. Quang cảnh nhà vườn gần giống với hình dung của y khi nghe họ kể lúc ở bệnh viện. Nhà gạch đơn giản, mảnh sân gạch nhỏ, còn lại là vườn rau và chuồng nuôi gia cầm. Mâm cơm đã sẵn, thịt gà luộc, lòng gà xào giá mướp, rau cài xanh nấu canh... sạch sẽ và thơm ngon. Cả chủ và khách đều đói bụng, rượu phá mật ong rừng do Q tự chế, được rót ra. Cùng tiếp khách với vợ chồng họ, có một người bạn thân, đồng thời cũng là cán bộ Huyện đội với Q lúc chưa nghỉ hưu. Chủ khách thân tình, chẳng cần xã giao, ấy là phong tục của người miền núi, ấy là sự tự nhiên chân thành của người lính, người làm báo. 
         Câu chuyện qua lại, vẫn là chuyện về người lính, chuyện bên lề của cánh nhà báo, chuyện sức khỏe và ốm đau bệnh tật, nguyên cớ để y và vợ chồng Q-Th gặp nhau, nên quen... Mừng là mọi sự đều tiến triển tốt sau khi y và vợ chồng họ chia tay ở bệnh viện, sức khỏe y khá lên, còn Th thì cũng đỡ đau khớp, có thể túc tắc việc nhà, còn với Q, thì sau đận trông vợ tại bệnh viện vừa rồi, cũng chí thú việc nhà hơn trước. Mừng nữa, cậu con trai độc nhất của họ đã qua kỳ thực tập và vừa thi tốt nghiệp xong, sắp trở thành bác sĩ. Niềm vui ấy của mỗi người như được nhân lên trong cuộc hội ngộ này... 
      Cuộc vui mấy, cũng đến lúc phải chia tay. Chủ khách chụp chung với nhau vài pô ảnh kỷ niệm. Câu chuyện của y với vợ chồng họ, cho vị cựu nhà báo nọ thêm sự chiêm nghiệm về cuộc sống; cho vị cán bộ Thông tin truyền thông sắp nghỉ hưu kia bài học về sự phung phí sức lực và ý thức giữ gìn sức khỏe ở lứa tuổi xế chiều,... 
        Mấy tháng nữa, vợ chống họ vẫn phải về Hà Nội, tái khám cho lịch trình điều trị tiếp theo. Vẫn còn đó những nỗi lo, vất vả tiếp theo. Mong là, mọi chuyện thuận lợi...
        Và còn đó, cái hẹn mời vợ chồng họ thăm nhà y... 

Nhận xét