Gửi một người yêu thơ,



Có một ngôi sao sáng xanh mỗi sớm hôm
Tôi say nhìn, em mộng mơ chiêm ngưỡng
Đôi lứa yêu nhau thầm gọi sao Vệ Nữ
Em gọi sao Tình yêu, tôi bảo sao Mai. 


Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt
Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau.


Dù một lần, ai mà chẳng ước ao...
Tôi thầm ước em thành ngôi sao đó
Tôi sẽ là bài thơ với thi ngôn rực rỡ
Sống trong mọi người dù sung sướng, khổ đau.

1980. 

Nhận xét

  1. Cảm nhận từ: Phạm Bình Thường [Blogger] 11.06.11@10:32
    CẢM TÁC


    Ủ xanh hạt cốm dậy thì
    Dẻo dai quang gánh
    Quê hương trong nếp rơm hoa
    Nhớ mùi gạo gột thiết tha thu về.


    Con bé quyết định rời bỏ sau lưng tất cả.
    Gấp tà áo dài, cất đôi guốc, khép chùm phượng vĩ. trả sau lưng nỗi nhớ bạn bè.
    Đón chiếc xe biển số 17 K dừng lại trước dòng sông bên kia treo cao tấm biển: "TB đón chào quý khách."

    Nó qua phà...quay lại nhìn dòng sông cuồn cuộn chảy.
    Nước hôm nay lên sớm quá, mọi lần theo cha mẹ về thăm quê những chưa bao giờ để ý, thế mà hôm nay muốn nhùng nhằng với con nước một tí.

    Gió đẩy vào, xô mạnh như muốn cuốn trôi...thỉnh thoảng va vào nhau tạo thành cột xoáy chìm nghỉm.
    Hiếm lắm mới gặp một vũng bứt lên như khoe khoang chiến tích của mình.

    Đứng say sưa ngắm những búp sen tỏa hương.
    Nơi này nó yêu nhất có biển hồ, cố tìm đóa sen trắng chỉ gặp trong giấc mơ chứ chưa từng gặp trong cái mênh mông đó.


    Đó là ngày 13/8/AL....
    Đêm vừa tới, mảnh trăng non bắt đầu nhú lên...
    Đi nhờ về đến CẦU NGUYỄN: " Nhà anh bắt đầu từ cái ngã ba đó...chừng 8 cây..." nó vẫn nhớ như thế.
    Năm ấy nó mới 17 tuổi thôi mà...

    SEN

    Trả lờiXóa
  2. Cảm nhận từ: THÚY TÍM [Blogger] Email 11.06.11@10:34
    Em nghĩ anh nên viết tiếp bài: Gửi một người nghiện thơ đi. Chắc chắn cảm xúc sẽ khiếp hơn bài này anh ạ

    Trả lờiXóa
  3. Cảm nhận từ: Đào Phan Toàn [Blogger] 11.06.11@10:40
    Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt
    Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
    Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau.
    ***************************
    Em rất thích khổ thơ này Bác Chu ah! Kính chúc Bác vui nhiều! Kính!

    Trả lờiXóa
  4. Cảm nhận từ: buithibinh [Blogger] Email 11.06.11@10:41
    Viết tặng một người yêu thơ
    Cũng là gửi tặng
    ... một cô yêu mình.

    Đúng ko ha!

    Trả lờiXóa
  5. Cảm nhận từ: quehuongyeudau [Blogger] Email · http://quehuongyeudau.blogtiengviet.net/ 11.06.11@10:48
    "Geny em, ước gì anh có đựơc
    Những lời thơ ngôn ngữ bầu trời
    Anh sẽ viết tên em bằng tia chớp sáng ngời
    Bằng tiếng sấm ngợi ca tình vĩ đại...."

    Trả lờiXóa
  6. Cảm nhận từ: Ngô Văn Cư [Blogger] Email 11.06.11@14:13
    Đôi lứa yêu nhau thầm gọi sao Vệ Nữ
    Em gọi sao Tình yêu, tôi bảo sao Mai.
    Rồi ngày rộng tháng dài
    Có còn chênh nhau như thế?!

    Trả lờiXóa
  7. Cảm nhận từ: bichthuyhn [Blogger] Email 11.06.11@15:27
    Anh Chu Nhạc à,
    Anh in nghiêng khổ thơ đầu tiên là có ý gì vậy? Riêng với em thì nó đã là một bài thơ rồi bởi vì em đã không nhấn vào chữ "đọc thêm" mà chỉ chết dí với khổ thơ đó thôi, thế có dốt không cơ chứ, hi hi :)
    Chúc anh weekend vui vẻ nhé!
    Em Thủy

    Trả lờiXóa
  8. Cảm nhận từ: Nguyễn Vĩnh Tuyền [Blogger] Email 11.06.11@16:47
    Khác với Bích Thủy, anh cảm như "chết dí" ở khổ thơ này:

    "...Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt
    Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
    Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau."

    ...Tình hình là mê muội tới mức khó tỉnh lại được ngay. Với anh: góc kỳ diệu riêng của Thơ là đấy chăng.
    Chả trách có nhiều Nàng cứ rình chết đắm trong đôi khúc tình thơ...

    Trả lờiXóa
  9. Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 11.06.11@18:02
    Bác GP ơi, các nhà thơ bảo làm thơ là như "đánh giặc mồm" ấy mà, tin làm gì các nhà thơ ấy.

    Trả lờiXóa
  10. Phản hồi từ: nguyenchunhac [Blogger] Email 11.06.11@20:45
    @ MMS à,

    Thật xứng đáng là nhà phê bình xuất sắc nhất hành tinh. Phen này thì các nhà thơ hết đất sống rồi đây...

    Trả lờiXóa
  11. Phản hồi từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 11.06.11@22:17
    Ui, đồng chí Mimosa có vẻ căm thù các nhà thơ nhỉ!

    Trả lờiXóa
  12. Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 12.06.11@09:16
    Mimosadn được tặng khá nhiều thơ, nhưng ko thấy thơ biến thành "hành động"...đâm ra "cáu tiết" đấy mà !

    Trả lờiXóa
  13. Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 12.06.11@09:39


    Anh THG ơi, MMS có căm thù các nhà thơ đâu, yêu lắm đấy, nhưng chỉ làm ra vẻ tí thôi, thế mới được bình chọn nhà phê bình xuất sắc nhất hành tinh đấy mà. hì

    Trả lờiXóa
  14. Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 12.06.11@16:20
    @ Mimosadn!

    Người ta bảo, câu thơ yêu có cánh
    Nhưng sao bằng, thơ biết...mọc tay chân.

    (Nếu ko biết...mọc tay chân, thì thơ chỉ là...võ mồm, như MMS nói)

    Trả lờiXóa
  15. Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 12.06.11@16:30
    Chú VA!

    MMS thường nghe người ta nói miệng mồm thì đỡ chân tay, chứ chưa nghe đến Thơ .... mọc chân tay như chú VA vừa nói, mà sao thấy chú VA ít làm thơ vậy, chắc chân tay..... mọc nhiều lắm nhỉ....!

    Trả lờiXóa
  16. Phản hồi từ: Việt An [Bạn đọc] Email 12.06.11@18:34
    @MMS!

    Có lần tôi viết thế này:
    Thôi em ạ! Đừng đọc thơ tôi viết
    Có ngọt ngào, có đắng được ai đâu
    Vài câu vụng, rơi trên cầu Thuận Phước
    Có người đi, đá tủm xuống sông Hàn…

    Trả lờiXóa
  17. Phản hồi từ: mimosadn [Bạn đọc] Email 12.06.11@20:49
    Thôi anh ạ! thôi đừng làm thơ nữa
    Thơ ngọt ngào, cũng chỉ là thơ thôi
    Mà nhân gian có lắm kẻ bồi hồi
    Làm thi sĩ để khỏi mọc chân tay...

    Trả lờiXóa
  18. Phản hồi từ: Trần Hồng Giang [Blogger] 12.06.11@22:35
    Anh Việt An!

    Ôi tội nghiệp cho thi ca thời đại
    Khi người co chân đá tủm xuống sông Hàn
    Và những gã nhà thơ mặt xanh như đít nhái
    Chẳng dám ho he há miệng thở than!...

    Trả lờiXóa
  19. Cảm nhận từ: MÙA THU VÀNG [Blogger] Email 11.06.11@17:02
    Trên thế gian này có biết bao nhiêu là người yêu thơ. Anh "gửi" kiểu này ngang bằng đánh đố

    Trả lờiXóa
  20. Cảm nhận từ: hoangvan [Blogger] Email 11.06.11@17:49
    Đó là cái tưởng chừng không logic:
    "Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt"
    Mà đó mới là sự thủy chung vậy!

    Trả lờiXóa
  21. Cảm nhận từ: PHAN THỊ HOÀI THỦY [Blogger] 11.06.11@20:59
    " Còn duyên may lại còn người
    Còn vầng trăng bạc còn lời thề xưa .."

    Trả lờiXóa
  22. Cảm nhận từ: phuongtuong [Blogger] 11.06.11@22:08
    @Anh

    "Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt"

    Em rất thích hai câu này!

    Trả lờiXóa
  23. Cảm nhận từ: Nguyễn Đình Xuân [Blogger] Email 11.06.11@23:52
    Một thời bác ngắm trăng sao khiếp nhỉ? Tuổi thọ bài thơ hơn 30 năm rồi. Chúc bác ngủ ngon nhé!

    Trả lờiXóa
  24. Cảm nhận từ: Tường Vi [Blogger] Email 12.06.11@02:21
    Bài thơ thật lãng mạng yêu, hihi thật khác với những lời chào ngắn của anh. Rất tình cảm, tựa như tuổi đôi mươi

    Trả lờiXóa
  25. Cảm nhận từ: CÀ PHÊ VÀ SÁCH [Blogger] 12.06.11@10:12
    Em chào nhà báo,

    Em rất thú vị về nhận xét của MTV. Nhưng em nghĩ hình như nhà báo gửi lại bài thơ cho mình thì phải ...!?

    Trả lờiXóa
  26. Cảm nhận từ: trinhtuyen [Blogger] 12.06.11@15:37
    Như lời CM của BAOTHUTUENHAN, nếu TT là Hoài Thuỷ thì đã rất hạnh phúc là nhân vật tác giả gửi tặng thơ rồi!
    Bài thơ rất hào hoa, chúc mừng Chu Nhạc!

    Trả lờiXóa
  27. Cảm nhận từ: tungquan [Blogger] Email 12.06.11@21:40
    Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
    Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau.

    Số lượng CM của bà con xóm lá đã minh chứng cho điều này rồi Chu Tiên Sinh ạ, TQ không bình gì thêm

    Trả lờiXóa
  28. Cảm nhận từ: Nguyễn [Blogger] Email 12.06.11@22:23
    Tôi thích khổ thơ này:
    "...Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt
    Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
    Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau."

    Trả lờiXóa
  29. Cảm nhận từ: ngô đồng [Blogger] 13.06.11@04:56
    Gió có mỏi đâu thao thức suốt rộng dài
    Hoa vẫn nở ngày ngày trên khắc nghiệt
    Bài thơ viết ra là hành trình mải miết
    Xui những tâm hồn đồng điệu đến tìm nhau..

    Hay! có lẽ ruột gan của bài thơ là ở đoạn thơ này.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét